Sáng ngày hôm sau, Vinh Tắc tỉnh dậy từ rất sớm, bảo người làm mua một cái bể cá nhựa xách tay, thay áo phông và quần jeans bình thường, rồi đi xuống tầng chuẩn bị đến căn cứ.
Chị gái anh đang ăn sáng, Điểm Điểm đã đi học, còn Niệm Niệm thì ngồi trên ghế trẻ em bên cạnh bàn ăn, đang dùng tay nhặt mì ăn.
Khi nhìn thấy cách ăn mặc của Vinh Tắc, Vinh Hinh nhíu mày: "Buổi chiều có cuộc họp, sao lại ăn mặc như thế này?"
"Giữ trưa về em sẽ đổi," Vinh Tắc trả lời cô, "Buổi sáng em muốn đến chiến đội."
"Thật phiền phức." Vinh Hinh lầm bầm.
Niệm Niệm cũng ở bên cạnh bắt chước theo, nói: "Phiền phức, phiền phức."
Nhà ăn dựa lưng vào cửa sổ kính lớn, bên ngoài trời xanh trong, không một gợn mây.
Thành phố S vừa hết mưa, mùa hè chính thức đến.
Vinh Tắc không tiếp lời Vinh Hinh, ăn xong bữa sáng, cầm túi chuẩn bị đi, Vinh Hinh gọi anh một tiếng, tùy tiện hỏi: "Em cầm gì thế?"
"Chậu cá," Vinh Tắc trả lời, "Em nuôi cá trong chiến đội, muốn mang về."
Vinh Hinh ngạc nhiên hỏi: "Em còn nuôi cá à?"
"Đồng đội tặng," Vinh Tắc đáp.
Vinh Hinh lộ vẻ mặt khó hiểu. Lúc này điện thoại của cô reo lên, cô không hỏi gì thêm nữa, mà bắt máy.
Khi Vinh Tắc đến căn cứ, trong phòng huấn luyện chỉ có Ấn Lạc cùng Phàn Vũ Trạch, cả hai đang chờ xếp hạng, tai nghe để trên bàn ngồi nói chuyện phiếm.
Khi nhìn thấy Vinh Tắc bước vào, Thẩm Chính Sơ hơi ngượng ngùng gọi anh: "Anh Vinh."
Phàn Vũ Trạch cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-khoa-thang-cap-tap-bi-khau/687479/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.