Mạc Xán gật đầu: “Đúng. Ta chính là người của Mạc gia ở thành Bắc.”
Mạc gia thành Bắc không phải sĩ tộc lớn, chỉ là tổ tiên Mạc gia từng xuất hiện một công thần cực kỳ tài giỏi là Mạc Thiếu Thiên.
Mạc Thiếu Thiên từng tham gia quân đội, dẫn dắt Đế Quân lập nhiều công lao hiển hách. Nhờ có ông nên gia tộc họ Mạc vốn không có bất cứ tiếng tăm gì mới được phong làm sĩ tộc.
Chẳng qua sau Mạc Thiếu Thiên, Mạc gia không còn xuất hiện nhân vật nào nổi trội nữa, cho nên tuy Mạc gia được phong là sĩ tộc nhưng lại chẳng hề nổi trội, thuộc hàng thấp nhất trong sĩ tộc, chỉ là treo danh mà thôi.
“Nếu Mạc Xán huynh có thân phận là đệ tử sĩ tộc, vì sao ngày đó còn phải tham gia Hải Thí?” La Chinh có chút khó hiểu mà hỏi.
La Chinh nhớ rõ, Mạc Xán và hắn cùng báo danh tham gia Hải Thí, nếu là đệ tử sĩ tộc, rõ ràng có thể trực tiếp vượt qua vòng thi kia.
Mạc Xán cười cười: “Gia tộc không cho ta công văn sĩ tộc, ta cũng không có cách nào, chỉ có thể tham gia Hải Thí.”
Nghe vậy Chương Vô Huyền liền nói: “Xem ra Mạc Xán ở trong gia tộc cũng không được coi trọng, vậy lúc này, ngươi là vì chuyện gia tộc mà phiền lòng?”
Mạc Xán gật đầu nói: “Quả thực là vì thế. Mấy năm nay tuy Mạc gia không xuất hiện nhân vật nào lợi hại, nhưng cả tộc đều rất cố gắng. Giống như lần tụ hội này, những huynh đệ tỷ muội của ta đều sẽ dẫn bạn bè
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-luyen-thanh-than/1507574/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.