Sợ Nhiếp Minh Hàm không đồng ý, cậu lại nói thêm, "Em đảm bảo sẽ ngoan ngoãn, sẽ không làm phiền anh."
Nhiếp Minh Hàm sao có thể sợ Sở Phàn làm phiền mình, anh cũng rất muốn ở bên cạnh Omega dịu dàng đáng yêu này, nhưng nghĩ đến tình trạng sức khỏe của cậu, vẫn nói: "Tiểu Phàn, em đang bệnh, cần nghỉ ngơi sớm."
Thấy vậy, Sở Phàn đành phải dùng tuyệt chiêu.
Cậu nắm lấy vạt áo Nhiếp Minh Hàm, giọng nói mềm mại, mang theo chút nũng nịu, "Nhưng mà, em thật sự muốn ở cùng anh, nếu không em sẽ không ngủ được."
0430 nhìn Sở Phàn bộ dạng nép vào người như chim nhỏ, nhớ lại dáng vẻ tàn nhẫn, quyết đoán của cậu trong thế giới thực, nổi cả da gà. Quả nhiên, qua lâu như vậy vẫn khó mà thích ứng.
Nhiếp Minh Hàm nhìn bộ dạng đó của Sở Phàn, trong lòng nhất thời mềm nhũn, làm sao còn có thể từ chối cậu.
Nhiếp Minh Hàm cuối cùng cũng đồng ý lời thỉnh cầu của Sở Phàn, chỉ là sợ cậu bị lạnh nên đã lấy thêm chăn cho Sở Phàn, giúp cậu quấn kỹ càng mới để cậu cuộn tròn một bên.
Thế là trong phòng khách, một người, một mèo, một trái một phải đều dính lấy Nhiếp Minh Hàm.
Nhiếp Minh Hàm vô tình liếc mắt nhìn sang một bên, đột nhiên cảm nhận được một loại cảm giác thân mật ấm áp trong lòng, ánh mắt khẽ động.
Đây là điều mà một người cô độc khép kín như anh chưa từng trải qua.
Nhiếp Minh Hàm sợ Sở Phàn nghỉ ngơi quá muộn, cố gắng làm việc hiệu quả để xong việc sớm, mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-anh-tinh-tao-lai-di/879487/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.