Cô ta liếc nhìn Tần Hoan Hỉ, Tần Hoan Hỉ thấy Cao Linh Linh nhìn mình thì vui vẻ cười với cô ta.
Tô Vãn Thanh rót nước xong thì quay về chỗ ngồi, chuyên tâm xử lý công việc của mình, nghĩ đến việc làm xong sớm để về sớm, còn có thể chơi với Tuế Tuế nhiều hơn.
Đến mười một giờ, Tô Vãn Thanh buông đồ trên tay xuống, vươn vai hoạt động cơ thể.
Thấy thời gian cũng không còn sớm, Tô Vãn Thanh bắt đầu dọn dẹp bàn làm việc bừa bộn. Đợi dọn dẹp xong, Tô Vãn Thanh nhìn một lượt, hài lòng.
Cô ấy cầm chìa khóa, chuẩn bị rời khỏi văn phòng.
“Chị Tô, chị về nhà ăn cơm à? Em đi căng tin, đi cùng nhau nhé!”
Tô Vãn Thanh ừ một tiếng, nhìn cô gái cười tươi theo mình, dịu dàng nói: “Được, đi thôi.”
“Tiểu Tần, dạo này ở đơn vị thế nào, đã quen chưa?” Tô Vãn Thanh hỏi cô ấy.
Tần Hoan Hỉ nghe Tô Vãn Thanh quan tâm mình, cô ấy cười tươi nói: “Tốt lắm ạ, mọi người đều rất quan tâm em.”
Đa số mọi người đều thật lòng quan tâm cô ấy, cũng có người thích “quan tâm” cô ấy một cách đặc biệt, ví dụ như Cao Linh Linh, rất thích đẩy việc của mình cho cô ấy, còn nói rất hay, bảo là rèn luyện cho cô ấy.
Lúc đầu Tần Hoan Hỉ không biết bản chất của cô ta, còn giúp mấy lần, sau này mới hiểu ra, trực tiếp dùng kế khiến cô ta không dám giao việc cho mình nữa.
Mặc dù Cao Linh Linh đúng là không ra gì, rất thích gây chuyện nhưng cũng mang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/2709382/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.