Xuất phát từ những lý do trên, Trương Kỳ Nghiêu may mắn không tốn một xu nào mà vẫn được mở mang tầm mắt, tận mắt chứng kiến căn phòng xa hoa bậc nhất của khách sạn Đêm Khuya — phòng "Mật Thất".
“Được rồi, vừa nãy chỉ là giúp cậu làm quen với máy quay thôi. Lát nữa chờ mọi người đến đủ, chúng ta sẽ chính thức quay.” Hồ Chi nói.
“Còn ai nữa?” Trương Kỳ Nghiêu hỏi.
“Diễn viên đóng vai khách hàng của cậu chứ ai, một mình cậu thì tiếp khách kiểu gì?”
À đúng rồi. Trương Kỳ Nghiêu thầm nghĩ, sao mình càng lúc càng căng thẳng thế này?
Bộ phim ngắn này tuy có đề tài khá nặng nề, nhưng xét về kịch bản thì không có nhiều cảnh nhạy cảm. Chẳng hạn, cảnh quay đầu tiên là Trương Vũ tiếp đón một vị khách có sở thích SM nhẹ. Dù mệt mỏi, nhưng số tiền khách để lại khiến cậu ta vô cùng hài lòng. Khi lên phim, cảnh này chỉ thể hiện qua hình ảnh khách hàng đặt tiền lên bàn, còn Trương Kỳ Nghiêu thì mỉm cười mệt mỏi, người đẫm mồ hôi.
Cộc, cộc, cộc.
Tiếng gõ cửa vang lên. Hồ Chi ra mở cửa, hóa ra là chuyên viên trang điểm.
Người đó không ai khác chính là Minh Phong, một cao thủ cosplay trong trường. Cảm thấy cái tên này quá "trẻ trâu", cô nàng nhất quyết yêu cầu Trương Kỳ Nghiêu và Hồ Chi gọi mình là A Phong.
A Phong theo đuổi cosplay suốt tám năm. Để tiết kiệm tiền, cô không ngừng nâng cao kỹ thuật trang điểm của bản thân, đến nay đã có thể tự tin nhận mình là một chuyên viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-cua-toi-la-tra-xanh/2708880/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.