Tô Diên mỉm cười đáp lại, hỏi Lý Thụ: "Em và bà ngoại có ở đây được không? Có cần cô ở lại giúp không?"
Lý Thụ xót xa vì cô đã vất vả cả ngày, không chút do dự lắc đầu: "Không cần đâu, cô về nghỉ ngơi đi, em tự lo liệu được."
"Đúng đúng, cô nhanh về đi, tôi sẽ chăm sóc tốt cho họ."
Dưới sự giục giã của Chu Bình, Tô Diên và Phó Mặc Bạch rời khỏi bệnh viện.
Trên đường về nhà, Tô Diên vẫn không yên tâm: "Anh có cảm thấy bà ngoại của Lý Thụ rất kỳ lạ không?"
Phó Mặc Bạch vừa lái xe vừa hỏi: "Bà ấy đã làm gì?"
Tô Diên suy nghĩ kỹ rồi đáp: "Em cảm thấy bà ấy không thích em gái của Lý Thụ, trái lại hy vọng em gái là con trai."
Phó Mặc Bạch thường xuyên phải đi làm nhiệm vụ, từng trải qua nhiều chuyện trong cuộc sống, nghe đến đây liền hiểu ngay, anh lập tức nghiêm mặt, không nói gì.
Nhận thấy sự khác thường của anh, Tô Diên càng chắc chắn trực giác của mình là đúng.
"Rốt cuộc là có chuyện gì, anh nói cho em biết đi?"
Sau một lúc im lặng, anh mới mở miệng: "Có lẽ... bà ngoại của Lý Thụ cho rằng đứa bé này là gánh nặng, muốn đem nó cho người khác nuôi, so với bé gái, bé trai dễ cho người khác nhận nuôi hơn."
Anh không muốn đề cập đến từ "bán", không muốn để cô tiếp xúc với những điều quá mức đen tối kia.
Tô Diên nghe xong vô cùng kinh ngạc: "Mẹ của Lý Thụ sẽ đồng ý sao? Mang nặng đẻ đau suốt mười tháng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-la-thien-kim-gia-trong-van-nien-dai/2714036/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.