Trên chiếc xe ô tô của Muroi, Megumi ngồi ở ghế sau, tránh ánh nắng rọi vào bên trong người cô, Muroi cũng rất cẩn thận đặt Megumi ngồi bên trong, che đi chút ánh nắng cho cô.
"Em như vậy đừng đi giữ trưa nhiều"
Muroi đột nhiên mở miệng nhắc nhở, Megumi lại nở nụ cười.
"Là bệnh mẫn cảm, chứ con người mà thiếu ánh nắng sẽ chết đấy"
"Em có thể ra ngoài vào sáng sớm không phải giữa trưa"
"Cha mẹ làm việc mệt, em đưa cơm cho họ"
Muroi nói một cậu, Megumi liền đáp một câu. Đến nổi anh liền im bặt đi, lý do của Megumi không phải vô lý mà là hoàn toàn đúng, gia đình Shuzumu cũng chỉ có một mình Megumi là con, hai ông bà đi làm ruộng chỉ có Megumi đưa cơm đến cho họ. Tuy ngôi nhà đó làm ăn khá giả, nghề chính của họ là kinh doanh buôn bán, nhưng họ vẫn thích làm ruộng vẫn hòa đồng với bà con hàng xóm. Gia đình Shizumu luôn là gia đình tốt trong lòng mọi người dân trong làng, ngay cả con gái của họ cũng quá đổi xuất sắc.
Muroi suy nghĩ một chút, lại lấy trong hộc xe ra một quyển sách đưa cho Megumi.
"Tập mới anh vừa ra, em có thể nhận xét..."
Truyện của Muroi, từ nhỏ đến chùa, Megumi đã nhặt được tờ giấy viết truyện mà Muroi thất lạc, từ đó Muroi luôn đưa những tập truyện mình viết cho Megumi để cô nhận xét và đóng góp ý kiến, và đây chỉ là bí mật của hai người. Megumi nhận lấy tập giấy đã đóng kính, ánh mắt hơi hạ xuống rồi đẩy lại cho Muroi. Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet/139911/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.