Rốt cuộc sau hơn một canh giờ, Bạch Tuyết Linh cũng cho hắn giải dược. Điều chỉnh hơi thở rồi nhìn khuôn mặt tươi cười đối diện. Thật sự, hắn không hiểu tại sao lại yêu nàng, hic, nhưng nàng như vậy tự dưng hắn càng yêu hơn.
Nhận ra suy nghĩ của mình, hắn không khỏi thở dài, trong lòng kêu gào. "Ông trời, hắn cuồng ngược sao?".
- Thế nào? Giờ nói cho ta biết cảm giác thế nào được chứ?
Haiz, nhìn khuôn mặt tươi cười chân thành của nàng. Hắn đành ngậm ngùi nuốt nước mắt mà nói cho Bạch Tuyết Linh nghe, nhìn nàng cẩn thận ghi chép lại. Hắn thật sự không còn lời nào để nói.
*****
Hương nhã các, nơi những người đến tham dự được an bài. Trong một gian phòng trên lầu hai. Có năm người đang thảo luận.
- Sư huynh, tại sao chúng ta cứ phải nhún nhường như vầy? Cứ nói thẳng với bọn chúng không phải tốt hơn sao, nếu không có thể đem thứ đó ra mà. - Hoàng Tâm Liên nóng nảy nói.
- Liên nhi, muội cũng không phải không biết tình hình bây giờ. Thứ đó cũng không phải muốn là có thể lấy ra, muội đừng tùy ý hành động.
Nghe đại sư huynh nói như vậy, nàng ta tuy bất mãn nhưng cũng không nói nữa.
Bọn họ lại bắt đầu bàn bạc lại kế hoạch đã định ra. Nhất định phải ép nàng ta xuất hiện, thứ nàng ta đang giữ, bọn hắn phải lấy được. Không, thần tộc phải có được.
******
Khi Bạch Tuyết Linh đang hăng say nghe Hàn Thiên Phong miêu tả cảm giác khi bị hạ độc, thì bên ngoài lại có người không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-quy-nuong-tu/1143685/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.