Có lẽ vì đã trải qua một buổi tốt đầy sóng gió, cộng thêm việc tinh thần bị kích thích, một đêm này Khánh Dương ngủ không hề yên ổn.
Cũng đã rất lâu rồi cô mới mơ thấy ác mộng, hoàn toàn quay về buổi chiều mưa kinh hoàng hơn hai năm về trước.
Vào một buổi chiều cuối tuần, Khánh Dương đón Uber đến một khu vực mà cô chưa bao giờ lui đến trong toàn bộ thời gian sinh sống tại Mỹ.
Vừa mở cửa xuống xe, Khánh Dương không khỏi run lên một cái, không phải vì trời lạnh, mà là vì một cảm giác gai người khó tả.
Khánh Dương nhìn xung quanh một lượt, khu vực này vốn không mấy sung túc, đa phần là dân nhập cư nên tình hình có đôi chút phức tạp, hoàn toàn trái ngược với khung cảnh bình yên ngày thường tại nơi mà cô vẫn thường sinh sống.
Khánh Dương cảm thấy trong lòng dấy lên một cảm giác bất an đến kỳ lạ.
Cô chỉnh lại chiếc áo khoác dày cộp của mình, cố tìm một chút cảm giác ấm áp.
Từ điểm dừng xe, Khánh Dương đi bộ thêm gần một cây số nữa để đến công viên nơi mình đã hẹn.
Hiện tại đang là cuối mùa thu vào mùa đông, dù vẫn đang còn sớm nhưng trời nhanh chóng tối đi, mặt trời đã dần lặn mất.
Khánh Dương chọn một chiếc ghế ở giữa công viên để đợi Hàn Kỳ.
Cô ngồi gần như là bất động một chỗ, nhìn chằm chằm xuống mũi giày của mình, cố không để những âm thanh đùa giỡn xung quanh, kèm theo những ánh nhìn tò mò làm mình sợ hãi.
Khu vực này phần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bad-boy-yeu-nham-bad-girl-khi-tinh-yeu-la-mot-tro-ca-cuoc/2060251/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.