Lời của Trầm Thiên Thu vừa mới nói ra, nhất thời tất cả mọi người trong hỉ đường, ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm.
Lát sau, Bạch Thông hồi phục tinh thần trước cười nói: “Cậu nói cậu là Trầm Thiên thu? Khuôn mặt này của cậu tôi quen biết, rõ ràng cậu là Tần Thiên Thời, sao có thể là Trầm Thiên Thu được? Hiền tế, đừng nói đùa thế chứ.
Thấy vẻ mặt mọi người đều không tin, Trầm Thiên Thu mới giải khai huyệt đạo của Bạch Tiểu Mộc. “Để chính miệng nàng nói với mọi người, tôi rốt cuộc là Trầm Thiên Thu hay là Tần Thiên Thời.”
Lấy lại được tự do, Bạch Tiểu Mộc giống như nai con chấn kinh nhảy thoát khỏi bên người hắn, kinh hãi nói: “cha, hắn thật sự là Trầm Thiên Thu, không phải Tần Thiên Thu, các người cướp lộn người rồi!”
Mọi người nghe hấy lời của nàng, lại nhìn vẻ mặt kinh sợ của nàng, không khỏi nghi hoặc. “Hắn là Trầm Thiên Thu, nhưng rõ ràng gương mặt của hắn giống Tần Thiên Thời như đúc.”
“Đó là bởi vì hắn là huynh đệ song sinh với Tần Thiên Thời.” Bạch Tiểu Mộc vừa giải thích, cả hỉ đường giống như kiến bò trong chảo nóng.
Bạch Thông trước là nhìn về phía Trầm Thiên Thu, tiếp đó lại nhìn về phía con gái, không dám tin hỏi: “Tiểu Mộc, con nói thật chứ? Hắn thật sự là Độc vương Trầm Thiên Thu kia sao?”
Không đợi nàng trả lời, Trầm Thiên Thu từ trong lòng lấy ra một cái lọ, từ trong cái lọ lấy ra một viên thuốc màu xanh, bắn về phía Bạch Thông: “Đây là giải dược, để cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bai-sai-duong/31/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.