Phàn Thiên Vũ cảm thấy mình đã lạc hậu so với thời đại rồi.
Ký ức của cậu ta vẫn còn dừng lại ở giai đoạn Bách Dịch Nhiên cùng cậu ta hẹn đánh nhau với học sinh khóa trên sau giờ học.
Phàn Thiên Vũ lắc đầu, không khỏi cảm thán: "Anh không còn là anh Bách thách thức nội quy nhà trường mà em từng biết nữa rồi."
Bách Dịch Nhiên: "..."
"Trước đây tao cũng không có thách thức."
Chỉ là bây giờ việc học chiếm quá nhiều thời gian, hắn không còn thời gian rảnh rỗi để ra ngoài hẹn đánh nhau nữa thôi.
Phàn Thiên Vũ phóng đại cử chỉ "suỵt" một cách khoa trương, "Trước đây anh rõ ràng là thường xuyên dẫm phải mìn của chủ nhiệm giáo dục mà."
Bách Dịch Nhiên thản nhiên đáp: "Khu vực có mìn của ông ấy rộng lắm, liên quan gì đến tao."
Phàn Thiên Vũ: "???"
Lợi hại.
- --
Cuối tháng mười một, còn một khoảng thời gian nữa mới đến Đông chí, nhưng nhiệt độ ngoài trời đã gần bằng 0 độ C.
Lớp học đã được sửa chữa lò sưởi từ tháng mười, tuy chưa đến thời gian cung cấp nhiệt, nhưng nhà trường đã cung cấp nhiệt từ trước, khiến cho nhiệt độ trong và ngoài lớp học gần như là hai thế giới khác biệt.
Ngu Thư Niên kéo áo khoác lại, ở nhà đã chuẩn bị sẵn áo khoác phao, lúc ra ngoài cậu tiện tay lấy một chiếc.
Vừa nộp bài xong, Ngu Thư Niên liền đứng dậy, đi qua phòng thi bên cạnh từ cửa sau.
Giáo viên giám thị phòng thi của cậu vẫn đang sắp xếp bài thi trên bục giảng, còn giáo viên giám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bai-tho-ngot-ngao-viet-trao-em/525613/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.