Editor: Gấc.
Hòn đảo ở miền Nam, những chiếc thuyền gỗ lắc lư bên bến thuyền, sóng biển trong vắt cuồn cuộn như những dải lụa màu xanh, ánh mắt trời chiếu xuống, những tia sáng chói mắt và sự lắc lư của thuyền khiến Lư Chi Hiểu buồn nôn.
Đi máy bay, đi theo đường núi, cuối cùng lại ngồi thuyền.
Phòng làm việc của Trầm Triệt có sáu người phụ trách dự án trò chơi này, bốn chàng trai và hai cô gái, bọn họ đang đứng ở đuôi thuyền để chụp ảnh.
Quý Thành và bạn gái Mạnh Tây đang ngồi dính sát vào nhau và nói lời âu yếm.
Lư Chi Hiểu thì dựa vào lòng Trầm Triệt, lông mày nhíu chặt, tay rũ ngoài thuyền, ủ rũ ỉu xìu.
Ánh nắng sáng chói, tay Trầm Triệt đặt lên trên mắt cô, để cô ngủ thoải mái hơn chút.
Ngọn núi trên hòn đảo cao ngất ngưởng, có đàn chim bay qua.
Thuyền cập bến, những người khác vui vẻ phấn khởi xách hành lý rời khỏi thuyền.
Lư Chi Hiểu rất muốn đứng dậy khỏi lồng ngực của anh, nhưng cô vừa say xe vừa say tàu, rất khó để suy nghĩ.
Cô nắm lấy áo sơ mi của anh, giọng nói nhẹ nhàng: “Đến rồi à?”
“Ừ, bọn họ đã rời thuyền rồi, em muốn nằm thêm một lúc không?”
“Thôi, không muốn làm mất hứng, lát nữa nằm ở homestay là được.”
“Được, anh nhờ Qúy Thành mang hàng lý xuống rồi. Không vội, đi từ từ thôi.”
Lư Chi Hiểu đã say xe từ bé, đây là lần đầu tiên cô đi thuyền nhưng vừa lên cô đã thấy choáng váng hoa mắt, lúc này chân còn hơi lâng lâng.
Trầm Triệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bai-tho-nho-nhung-ngay-xuan/651093/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.