Chu Thừa Giang nhìn con mình phát bệnh, sắc mặt không hề thay đổi tí nào.
Nhưng trong ánh mắt nhìn Đồng Đồng mang theo dò xét.
Đồng Đồng không yếu thế đối mắt với ông ta.
Chu Du liếc ba hắn một cái, nhíu mày nghĩ đến gì đó, tiến lên một bước, đứng trước Đồng Đồng, ngắn cản ánh mắt ba hắn.
Tay lại lặng lẽ duỗi ra sau lưng, an ủi dùng ngón tay ngoắc ngoắc quần áo Đồng Đồng.
Đồng Đồng không tự chủ bỏ tay vào lòng bàn tay hắn.
Chu Du nắm lại.
Tay hai người nắm chặt lại với nhau.
Chu Thừa Giang hơi nghiêng đầu, nhìn thấy tay hai người không tự chủ nắm lấy nhau. Cau mày lại, rời mắt đi.
“Con sẽ không về.” Chu Du nói.
“Biết rồi.” Chu Thừa Giang không kiên nhẫn duỗi tay, xách cổ áo Chu Du kéo ra.
Tiến lên một bước, đứng trước mặt Đồng Đồng.
Chu Thừa Giang còn cao hơn cả Chu Du, khí thế trên người cường thế lại lạnh lùng. Không chỉ cao hơn Chu Du một đẳng cấp.
Đồng Đồng lập tức cảm thấy có phần căng thẳng, nhưng cậu nhanh chóng khống chế được, ép buộc bản thân tỉnh táo lại.
“Cậu là Đồng Đồng nhỉ, tôi đã nghe mẹ Chu Du nói, cô ấy rất thích cậu.” Chu Thừa Giang nhìn vào mắt Đồng Đồng mở miệng, “Nhưng với tư cách là bố Chu Du, tôi không thích cậu lắm.”
Sắc mặt Đồng Đồng trắng bệch, nhíu mày lùi ra sau một bước nhỏ.
“Bố.” Chu Du lạnh mặt, túm cánh tay Đồng Đồng kéo cậu ra sau mình.
Hắn nhìn ra bố hắn cố ý dọa Đồng Đồng.
Chu Thừa Giang không quản Chu Du,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-cung-ban-cau-tinh-tao-lai-di/501752/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.