Edit + Beta: Vịt
Hôm sau, không biết có phải thuốc cảm uống trước khi ngủ hiệu quả quá tốt hay không, Văn Tiêu một giấc ngủ thẳng đến 9h mới dậy, không mơ mộng gì.
Bà ngoại đang đeo kính lão ngồi trên sofa đan áo len, nghe thấy tiếng bước chân giẫm trên sàn gỗ, quay đầu: "Tiêu Tiêu dậy rồi? Họng còn đau không? Nào, nói cho bà nghe xem nào?"
Văn Tiêu giẫm dép, gãi gãi tóc ngủ lộn xộn, "A —"
Bà ngoại bị chọc cười, lại đánh giá: "Họng vẫn chưa ổn, khàn đặc, để thuốc trên bàn cho cháu rồi, hôm nay uống tiếp. Trong nồi nấu cháo thịt nạc, cháu nếm thử xem. Xong rồi xem xem đã tắt lửa chưa, bà không nhớ nữa, không biết cháu rời giường bao lâu, hình như bật lửa nhỏ giữ ấm?"
Bưng bát ngồi bên bàn ăn, mùi thơm của cháo thịt nạc khiến người ta thèm ăn, thấy áo len trong tay bà ngoại đã đan được hơn nửa, Văn Tiêu mấy miếng ăn xong nửa bát cháo, cầm thìa sứ, "Buổi chiều cháu phải ra ngoài."
Kim len trong tay không ngừng lại, bà ngoại không hỏi đi đâu, chỉ nói: "Được, đủ tiền tiêu vặt không, không đủ bà ngoại lấy thêm cho cháu."
"Không cần đâu, là đi tìm bạn cùng bàn cháu cùng làm bài tập."
(Đứa nào re-up là chó)
Gõ cửa chưa đầy một lát, bên trong truyền đến tiếng bước chân phân tán. Cửa lớn mở ra, Văn Tiêu vừa bước vào trong một bước, Trì Dã đã úp sấp trên vai cậu giống như koalas, còn nhân cơ hội hôn cổ cậu.
Cái người trên người mình là phát triển kiểu gầy như vậy, khoác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-cung-ban-lam-toi-vo-tam-hoc-tap/2015701/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.