Từ khi tôi nhận ra mình thích A Việt, tôi đã từ chối tám buổi xem mắt mẹ sắp xếp.
Thế nên sau khi tôi từ chối buổi thứ chín vào sáng nay, mẹ tôi không nhịn được mắng tôi một trận: "Trần Khải Thành, có phải con bị bệnh gì không hả? Ba mươi tuổi đầu rồi không lo lấy vợ thì định làm gì?" Sau đó, bà còn giả vờ hỏi tôi một cách thầm kín: "Có phải con bị yếu khoản đó không?"
Tôi bật cười ngay tại chỗ: "Mẹ ơi, mẹ đừng lo lắng, con trai mẹ thật sự không có vấn đề gì hết. Con sẽ tự tìm bạn đời cho mình, đảm bảo sẽ làm mẹ hài lòng, được chưa?"
"Mày đừng có lừa mẹ nha, có bệnh thì chữa sớm đi, y học bây giờ phát triển lắm..."
Tôi không cho bà cơ hội nói tiếp bèn giả vờ sắp muộn giờ làm rồi cúp máy.
Đùa à, tôi mà có vấn đề khoản đó á?
A Việt giờ còn đi khệnh khạng kia kìa.
Ch.ết rồi, phải đi mua thuốc ngay.
Lỗ hậu của A Việt sưng hơi bị nặng. Mặc dù em ấy không trách tôi, nhưng tôi biết rõ đây đều là lỗi của tôi.
"A Việt, đều tại kỹ thuật của anh kém quá. Đợi em khỏi rồi mình luyện nhiều vào, em nhé."
A Việt đang tr@n truồng nằm sấp trên giường, em lạnh lùng quay đầu lườm tôi. Tôi thu lại nụ cười ngây ngô của mình, cuối cùng sờ em ấy một cái mới mặc quần cho A Việt.
"Đi thôi, anh đưa em đi làm."
9 giờ sáng thứ bảy, mẹ tôi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-cung-phong-la-gay-do-hai-bat-thi-y-sinh/2714394/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.