Ba tôi mất khi tôi mới hai tuổi, từ đó ông bà nội trở thành người giám hộ của tôi.
Mẹ và họ không hòa thuận, ngay sau tang lễ của ba, bà rời quê đi làm ăn xa. Kể từ đó, tôi chỉ được gặp mẹ vào kỳ nghỉ hè và đông.
Thời gian trôi nhanh đến khó tin.
Vào mùa hè năm tôi học lớp ba, mẹ đột nhiên dẫn tôi đến nhà một người đàn ông lạ rồi bảo tôi gọi ông ấy là "chú".
Tôi cảm nhận được có gì đó không bình thường, nhưng vẫn tự an ủi rằng có lẽ họ chỉ là bạn bè, chưa chắc đã như tôi nghĩ.
Cho đến khi họ ngủ chung giường vào buổi tối, chút hy vọng cuối cùng của tôi hoàn toàn vụt tắt.
Tôi không khóc, chỉ là bắt đầu học cách chấp nhận.
Hè năm sau, mẹ mang thai.
Hè năm sau nữa, tôi gặp em gái mình.
Nhỏ xíu, đáng yêu, và tôi rất thích con bé.
Lên cấp ba, tôi chuyển lên thị trấn để học, cuối cùng có thể gặp mẹ và em gái mỗi cuối tuần.
Tôi vui lắm, nhưng lại chẳng thể hòa nhập với ngôi nhà ấy.
Ba dượng không thích tôi, hầu như ông không bao giờ chủ động nói chuyện, trừ khi cần tôi giúp việc gì đó.
Tính tôi vốn nhút nhát, không dám chủ động tiếp cận, càng không nghĩ đến chuyện lấy lòng ông ấy.
Nhưng tôi cũng không ghét ông, vì ông ấy tốt với mẹ và em gái tôi, chỉ là tôi không thuộc về nơi đó thôi.
Có một khoảng thời gian năm cấp ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-cung-phong-la-gay-do-hai-bat-thi-y-sinh/2714397/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.