🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hôm sau, A Việt rảnh nên định dẫn Tiểu Hoa đi tiêm vắc-xin và kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện thú y.

 

Lẽ ra tôi phải xin nghỉ để đi cùng, dù sao tay em ấy cũng chưa lành hẳn. Nhưng sáng nay lại có một cuộc họp quan trọng không thể trốn được, nên đành để A Việt vất vả một chút vậy.

 

Đến 12 giờ trưa, A Việt gọi cho tôi bảo đến đón con trai về nhà.

 

Tôi vui phát điên, rõ ràng là đón vợ với con trai cùng về mà!

 

Hai người họ đang ở một cửa hàng bán đồ cho thú cưng. Tôi vừa đến là đã thấy xung quanh chân A Việt là một đống đồ, còn có một cái thùng khá to.

 

Tôi chỉ vào cái thùng hỏi: "A Việt, cái gì đây em? Con trai chúng ta đâu?"

 

"Ở trong này nè, thùng vận chuyển cho thú cưng đó, an toàn hơn."

 

Tôi ngồi xổm xuống xem thử, quả nhiên qua cái ô cửa nhỏ có thể thấy Tiểu Hoa đang lười biếng nằm ườn trong đó. Tôi trêu nó mấy cái mà nó chẳng thèm để ý đến tôi.

 

"Sao không mua cho con loại giống balo trong suốt ấy? Nhìn đáng yêu hơn mà?"

 

"Có mua, nhưng cái đó chỉ để mang ra ngoài cho tiện thôi."

 

"Ừm, vậy mình về nhà thôi." Tôi nhìn quanh một lượt rồi khó khăn vác bốn túi đồ to tướng cho mèo lên, lẩm bẩm: "Con trai à, mẹ con cưng chiều con quá đấy!"

 

A Việt xách Tiểu Hoa đi đằng trước, chắc chẳng nghe thấy gì.

 

Ghế sau xe chật kín đồ đạc, đưa vợ với con trai đến cuộc sống mới thôi!

 

Nuôi mèo đúng là một việc rắc rối. Dọn phân, cho ăn thì đã đành, đó là chuyện hiển nhiên rồi. Nó cào sofa, tè bậy tôi cũng nhịn. Nhưng nửa đêm còn đứng trước cửa phòng gào lên đòi lên giường với chúng tôi, tôi vì nể mặt vợ nên cũng chẳng chấp với con trai.

 

Nhưng mà, nó lại không cho tôi sờ!

 

Nó chỉ quấn quýt bên A Việt, chẳng thèm đoái hoài gì đến tôi. Tôi là ba nó cơ mà! Cảm giác này thực sự làm lung lay địa vị trong gia đình của tôi ghê.

 

"A Việt, cho anh ôm con trai một chút đi!"

 

A Việt nhẹ nhàng đặt con trai vào lòng tôi, tôi vừa định vuốt v3 thì nó lăn một vòng xuống đất, còn gầm gừ giận dữ với tôi.

 

Tôi tủi thân vô cùng nên tranh thủ nhào vào lòng A Việt: "A Việt, con trai chê anh rồi. Em ôm anh đi!"

 

A Việt rất ngoan ngoãn ôm tôi chặt hơn: "Có lẽ nó không muốn có hai người ba đó."

 

"Không, em là mẹ, anh mới là ba!"

 

"Cút đi." A Việt đẩy tôi không thương tiếc.

 

Sau hai tuần Tiểu Hoa về nhà, tay của A Việt cũng gần như lành hẳn, em ấy cũng tìm được một công việc mới gần đây. (Tôi bảo đến công ty tôi làm mà em ấy không chịu, hừ, kiêu kỳ thật đấy!)

 

Sinh nhật của A Việt cũng sắp đến rồi. Trước đây, bọn tôi toàn tổ chức đơn giản, hoặc ra ngoài xem phim, ăn uống, hoặc chỉ nấu ăn ở nhà.

 

Nhưng năm nay là sinh nhật đầu tiên kể từ khi chúng tôi chính thức bên nhau, nhất định phải làm một bữa ra trò.

 

Tất nhiên, vẫn chỉ có hai chúng tôi, để tiện cho việc... hề hề hề (cười nham hiểm chỗ này).

 

Tôi đặt mua đèn nháy, bóng bay, nến và mấy thứ trang trí khác trên mạng, sau đó hì hục trang hoàng lại nhà cửa. Cuối cùng, tôi tắt đèn, nhìn quanh một lượt, ôi chao, không khí phải gọi là đỉnh của chóp!

 

Tối đến, vừa thấy A Việt bước vào cửa, tôi liền nhảy ra từ phía sau làm em ấy giật cả mình.

 

Thế nên câu đầu tiên A Việt nói với tôi là: "Anh bị dở à?"

 

Câu thứ hai là: "Trời ơi, anh quê vãi!"

 

Tôi lôi ra đôi giày mà em ấy thích từ lâu nhưng tiếc tiền không dám mua, đưa tới trước mặt em ấy: "Chúc mừng sinh nhật, A Việt. Cuối cùng anh cũng có danh phận chính thức để tặng em đôi giày này rồi!" Thật ra tôi đã muốn mua tặng cho A Việt từ lâu lắm rồi.

 

Vậy nên, câu thứ ba của A Việt là: "Cảm ơn anh, em cảm động lắm."

 

Tôi bĩu môi: "Có vậy thôi á? Anh còn một món quà nữa, em mà xem xong là phải lấy thân báo đáp luôn!"

 

A Việt nhíu mày đầy hoài nghi.

 

Tôi làm bộ thần bí bước vào phòng, rồi rất nhanh bước ra lại: "Tèn ten, quà đến đây!"

 

Tôi nhìn biểu cảm ngày càng mờ mịt của A Việt, suýt chút nữa bật cười: "Không nhận ra à? Chính là anh nè!"

 

A Việt cũng bật cười: "Thôi đành miễn cưỡng nhận vậy."

 

"Vậy thì phải lấy thân báo đáp rồi." Tôi chậm rãi tiến lại gần A Việt, trong bầu không khí mà tôi cho là hoàn hảo, tôi đặt lên môi em ấy một nụ hôn.

 

A Việt hơi do dự một chút, nhưng rất nhanh cũng đáp lại tôi.

 

Hai người đều không mấy thuần thục, động tác có chút lúng túng, cứ cảm thấy là lạ ở đâu đó.

 

Thế là hai đứa tôi dừng lại, nhìn nhau, tự giễu cười một cái, rồi lại im lặng hôn tiếp.

 

Lần này có vẻ như chúng tôi đã bắt kịp nhịp điệu, cứ thế hôn đến mức mặt đỏ bừng, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.

 

"Chúng ta vào phòng thôi." Tôi phấn khích hẳn lên.

 

"Em còn chưa tắm."

 

"Vậy anh tắm giúp em."

 

Tôi đẩy A Việt vào phòng tắm rồi thuận thế dồn em ấy vào tường: "A Việt, lần đầu tiên đã chơi trò tắm táp thế này, có hơi quá không em?"

 

"Kệ đi." A Việt chủ động hôn môi tôi.

 

Tôi có chút kinh ngạc, xem ra A Việt còn đói khát hơn tôi.

 

Hôn nhau một hồi, bọn tôi di chuyển vào buồng tắm. Tôi vặn vòi hoa sen, nước bắt đầu xối lên người hai đứa tôi.

 

Hai đứa mặc kệ, tiếp tục hôn nhau dưới làn mưa nhân tạo.

 

A Việt càng hôn càng mãnh liệt, như thể em ấy muốn bù lại tất cả những gì tôi nợ em trong chín năm qua.

 

Tôi yêu A Việt như thế này quá.

 

Tôi bắt đầu cởi áo của A Việt, em ấy cũng đồng thời tháo thắt lưng của tôi.

 

Chẳng mấy chốc, cả hai đã hoàn toàn tr@n trụi. Tôi lại được chiêm ngưỡng bờ m ông trắng nõn, căng tròn của A Việt, còn có thể trực tiếp đưa tay bóp thử chúng. Cảnh tượng này đúng là quá sức chịu đựng, làm tôi suýt nữa chảy cả máu mũi.

 

A Việt vòng tay trái ôm eo tôi, dùng tay phải nắm lấy ch.ym tôi vuốt v3 nó.

 

Tôi hỏi em ấy: "Thích không?"

 

A Việt ngước lên nhìn tôi, rồi lại cúi xuống nhìn con hàng của tôi, khẽ nói: "Thích."

 

Tôi vui sướng tột độ, phấn khích vỗ một cái vào mông A Việt khiến em ấy giật mình, suýt nữa là nhào hẳn vào ngực tôi.

 

Tôi thuận thế ôm chặt A Việt vào lòng, rồi đưa tay sờ rãnh m.ông của em ấy: "A Việt, em có biết anh đã mong chờ ngày này bao lâu rồi không?"

 

"Em còn tưởng anh không muốn."

 

Câu nói này khiến tôi cảm thấy chua xót, chắc A Việt đã mong chờ lâu hơn tôi nhiều, nhưng em ấy lại nhẫn nhịn được, còn tôi thì không.

 

"Sao có thể chứ? Anh toàn nghĩ đến em để th.ẩm du bao nhiêu lần rồi, chỉ mong được ch!ch người thật thôi."

 

Hậu huyệt dù ướt đẫm nhưng còn khô khốc, tôi bóp chút sữa tắm thoa vào, nên ngón tay đầu tiên dễ dàng thâm nhập. Sau đó, tôi bắt đầu thử cắm ngón thứ hai.

 

"Mông của A Việt ăn được mấy ngón tay nào?"

 

"Ưm... a..." A Việt r3n rỉ hưởng thụ "Ba... ba ngón."

 

"Được, vậy thì ba ngón." Tôi bắt đầu cố gắng đưa ngón thứ ba vào.

 

Lỗ sau của A Việt rất khít, ướt át, ấm áp rất thoải mái, khiến tôi nóng lòng muốn cắm d.ương vật của mình vào.

 

Sau khi mở rộng một lúc, tôi cảm thấy chắc là ổn rồi, nên muốn A Việt xoay người để tôi thúc đ.ít em.

 

"Anh định làm ở đây thật à?"

 

"Chẳng phải em nói sao?"

 

"Em không có, hay là vào phòng ngủ đi, em hơi sợ."

 

Tất nhiên tôi phải nghe lời vợ rồi, nhưng vẫn hỏi: "Em sợ gì?" Tôi kéo khăn tắm lau sơ cho cả hai.

 

Sau khi ra khỏi phòng tắm, A Việt nói: "Sợ kỹ thuật của anh kém quá."

 

Tôi không phục: "Cứ đợi anh đ.ụ em cho đến khi em phục đi, A Việt hư hỏng."

 

Hai đứa vừa vào phòng, tôi đẩy A Việt ngã xuống giường, đè lên người em ấy, sau đó cúi xuống li3m m út nhũ h0a của A Việt.

 

Li3m chưa được hai cái thì chúng đã c**ng cứng hết cả lên. Khi tôi dừng lại nhìn, hai cái núm đã ửng đỏ hết rồi, còn có hai vết răng mờ mờ nữa.

 

Tôi ngắm nhìn kiệt tác của mình, ngẩng đầu lên chờ A Việt khen thưởng.

 

A Việt mặc kệ tôi: "Anh có vào không đấy?"

 

"Vợ này, em sốt ruột rồi à? Gọi một tiếng chồng, anh sẽ phục vụ em ngay."

 

A Việt giả vờ giận: "Muốn đ.ụ thì đ.ụ, không đ.ụ thì thôi."

 

Đ.ụ chứ! Tất nhiên là phải đ.ụ rồi. Nhu cầu của vợ là quan trọng nhất mà.

 

Tôi xuống giường lấy bao cao su và gel bôi trơn, bôi thật nhiều vào hậu huyệt của A Việt, phần gel chảy ra tôi bôi lên con c.u đã đeo bao của mình.

 

"Em chắc chắn không gọi à? Không gọi chồng là không vào được đâu đấy." Tôi cố ý cọ xát b.uồi mình vào trước lỗ hậu của em ấy.

 

"Chồng ơi! Được chưa? Nhanh lên, anh đừng cọ nữa."

 

Tôi vui mừng khôn xiết nâng súng lên định lao vào, nhưng sao lại trơn thế này? Mỗi lần tôi nhắm ngay miệng lỗ định đâm vào, thì con ch.ym của tôi lại trượt ra ngoài, mấy lần như vậy làm tôi bắt đầu hoảng.

 

"Vợ... vợ ơi, sao nó... nó không vào được vậy? Em dạy anh với?"

 

A Việt cũng tức giận: "Mẹ nó, sao em biế..."

 

Chữ "biết" còn chưa tròn vành rõ chữ là tôi đã lao vào như định mệnh, làm A Việt hét "a" lên một tiếng.

 

"Em có sao không?" Tôi chỉ dám đưa "thằng nhỏ" vào một nửa, chứ không dám nhúc nhích.

 

Sau khi A Việt nói "không sao", tôi mới dám từ từ nhấp nhô: "Thế này có đau không?"

 

"Đau."

 

Tôi lại không dám động đậy nữa.

 

"Em thả lỏng chút có lẽ sẽ đỡ hơn."

 

"Anh đừng lo cho em, lần đầu tiên đều thế cả mà, với lại của anh to quá."

 

Sao tôi có thể không lo được chứ? A Việt đau đến mặt nhăn nhó hết cả rồi.

 

Ch.ym tôi còn một phần ba ở bên ngoài, tôi cúi xuống ôm lấy A Việt, chỉ dùng hai phần ba bên trong, bắt đầu nhấp: "Thế này có đỡ hơn không?"

 

"Ừm."

 

Tôi cảm giác mình bắt đầu ngộ ra bí kíp rồi.

 

Cuối cùng, tôi thử đưa toàn bộ vào. Sau cơn đau ban đầu, A Việt dần thả lỏng nét mặt, rồi phát ra tiếng r3n rỉ đầy hưởng thụ.

 

"A Việt, em bắt đầu thấy sướng chưa? Em đừng có diễn trước mặt anh đấy."

 

"Bắt đầu sướng rồi, nhưng vẫn còn đau."

 

Vậy là tốt rồi.

 

Tôi tiếp tục nhấp từ từ, rồi hôn A Việt.

 

Khoảng năm phút sau, tôi thấy A Việt đã thích ứng, nên nói: "Anh bắt đầu nhanh hơn nhé."

 

Nói rồi, tôi tăng tốc độ dập em, A Việt lại lộ ra vẻ mặt đau đớn làm tôi không khỏi chậm lại: "Sao thế em? Đau lắm à?"

 

"Không, đừng dừng lại, sướng, sướng lắm. Nhanh lên chồng ơi, nhanh lên."

 

Tôi được A Việt làm cho vui sướng, liền tiếp tục điên cuồng dập ẻm.

 

A Việt vừa bị tôi nện, vừa tự vuốt v3 ch.ym mình, vài phút sau đã x.uất tinh.

 

Tôi cũng sắp l3n đỉnh, sau vài cú thúc chậm rãi nhưng sâu, tôi rút d.ương vật ra, tháo bao cao su xuống, vuốt v3 vài cái rồi phóng t1nh lên bụng A Việt.

 

Tôi và A Việt ôm nhau nằm xuống: "A Việt, lát nữa chúng ta làm thêm lần nữa nhé? Được không em? Lần này mới làm một tư thế thôi."

 

"Ừm."

 

Nhận được câu trả lời của A Việt, tôi sướng gì đâu.

 

Sau đó tôi nghe thấy A Việt hỏi: "À mà anh cho con trai ăn chưa?"

 

Ch.ết mẹ rồi, trước đó tôi sợ Tiểu Hoa chạy lung tung làm đổ nến, nên đã nhốt nó ở trong phòng, sau đó A Việt vừa về là tôi quên m.ẹ luôn.

 

Tôi nở nụ cười ngượng ngùng lấy lòng với A Việt.

 

A Việt không nể nang gì đá tôi xuống giường: "Cho con trai ăn trước đi."

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.