Hiện trường hỗn loạn, tiếng thét chói tai vang khắp mọi nơi, một màn này của hai người cũng không làm cho nhiều người chú ý.
Sau đó Cấm Vệ quân xông lên, một tên thích khách cuối cùng cười khanh khách rồi cắn nát viên thuốc độc trong miệng, tại chỗ độc phát tử vong.
Tâm trí của Triệu Hoài Cẩn cũng tỉnh táo trở lại, lần ám sát có mưu đồ từ trước này, đến tột cùng do ai tổ chức?
Không đợi hắn suy nghĩ rõ ràng thì người trong lòng suy yếu ho khan vài tiếng, mặt hắn trầm như nước nhìn đám thi thể phơi khắp đại điện, “Truyền thái y!”
Nói xong liền ôm nàng bế lên, xoay người đi về phía tẩm cung của mình.
Lúc đi ngang qua Lâm Lang, đối phương cúi thấp đầu, không thấy rõ nét mặt.
*
Quốc yến lấy máu tanh khắp nơi mà kết thúc, sau khi vào đêm, hậu cung tựa như khôi phục bình tĩnh.
Tiếng nhỏ giọt của ấm đồng lặng lẽ vang lên trong điện.
Mái tóc đen của nữ tử xoã ra trên gối ngọc, tựa như lụa mịn.
Ngón tay mảnh mai nhẹ nhàng xẹt qua, chạm vào.
Đầu ngón tay như có như không chạm vào cái cổ trắng tuyết, yếu ớt đến nỗi một bẻ là gãy ngay.
Ánh mắt của người trong bóng đêm hơi tối sầm lại.
Không biết đã mơ thấy gì, dung nhan vốn an tĩnh ngủ say đột nhiên trở nên ngưng trọng, đôi lông mày xinh đẹp nhăn chặt vào nhau.
“Cha, đừng mà, con không muốn gả cho hắn……”
Động tác hắn hơi dừng.
Giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-gai-cu-hac-hoa-hang-ngay/166654/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.