- Ông vừa..vừa nói gì vậy?_Nó ấp úng hỏi. Nó phải chăng nghe nhầm?
- Ta nói Selena con có muốn hay không làm con nuôi ta_Ông Hoàng hướng nó nói lần nữa. Nó là 1 nhân tài, ông bỏ qua thì ông không còn là Lâm Hoàng
- Đồng ý đi mày_Cô vui mừng kéo áo nó
- Tại sao vậy?_Nó nghi ngờ hỏi ông Hoàng, bơ luôn câu nói của cô
- Con..có tài năng_Ông Hoàng trả lời
- Từ chối có bị sao?_Nó nghi ngờ hỏi
- Đương nhiên là có_Ông Hoàng vô tư trả lời. Lời ông đề nghị có ai dám từ chối ( ra lệnh thì có)
- Vậy tôi đồng ý_Nó dứt khoát nói
- Đổi cách xưng hô thôi, Selena_Ông Hoàng dời chỗ ngồi đi xuống hài lòng nhìn nó
- Vâng thưa...ba_Nó hơi ấp úng trả lời
- Tốt, từ giờ nhờ con chăm sóc Pun_Ba Hoàng nhìn nó rồi nhìn cô. Cô hí hửng trả lời:
- Selena, sau này nhớ giúp đỡ Pun nha
- Gớm tao phải nhờ mày giúp tao ý chứ_Nó mỉm cười đáp
- Được rồi, sắp xếp đồ đạc về nhà. Sẽ có người mang quần áo ở trường cho Selena. Ngày mai chuyển tới trường mới. _Ba Hoàng lên tiếng dặn dò cô và nó
- Vâng thưa ba_Cô và nó đồng thanh. Rồi cả 2 cùng đi ra khỏi phòng hướng xe ô tô đỗ bên ngoài. Khi cả 2 đã ngồi yên vị trong chiếc xe. Xe khởi hành...
~~~ 15p sau - tại 1 toà biệt thự ở ngoại ô ~~~
- Đến rồi, từ nay mày sống ở đây nha_Cô xuống xe nói
- Biết rồi, bác Minh ơi xách hộ hành lí cho cháu nha_Nó lễ phép nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-gai-cua-dai-ca-that-qua-dang-so/2256517/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.