“Mẹ kiếp, mày nghĩ mày là ai mà dám ăn nói như vậy với Võ gia như vậy?”
“Chết tiệt, đúng là ngông cuồng, ngu xuẩn mài!”
“Mày có biết Võ gia của bọn tao là ai không? Cao thủ Bát Cực Quyền, đứng trong top ba ở Nam Hải chỉ là chuyện nhỏ”.
“Mẹ kiếp, người sắp nằm xuống là mày đó. Vẫn còn dám ở đây kêu gào à”.
Nghe thấy lời Trần Triệu Dương nói, những người xung quanh khó chịu, mảng mỏ.
Bọn họ đều nghĩ rằng Trần Triệu Dương quá đỗi ngu xuẩn, ngông cuồng rồi. Dám nói ra những lời như vậy, rõ ràng là không coi Võ gia ra gì hết.
Võ Cung nghe thấy những lời Trần Triệu Dương nói cũng cảm thấy bị chọc giận, ông ta lạnh lùng gầm lên: “Thằng nhãi, đừng có mà ngông cuồng, tao giết mày dễ như trở bàn tay vậy. Chỉ cần ba chiêu là đủ tao đánh bại mày rồi”.
“Ba chiêu?”
Trần Triệu Dương läc đầu đáp: “Tôi không cần dùng tới ba chiêu. Một chiêu là đủ rồi”.
“Ngông cuồng, ngu xuẩn!”
Võ Cung gầm lên một tiếng, tiếp đó bước lên phía trước, dùng một chiêu Bát Cực Quyền điển hình tấn công Trần Triệu Dương.
“Được!”
Đám người xung quanh thấy Võ Cung xuất chiêu liền kích động hò hét không ngừng.
Nằm đấm của Võ Cung hướng thẳng về phía Trần Triệu Dương, cơ thể Trần Triệu Dương chỉ khẽ nhúc nhích.
Anh nhẹ nhàng né tránh đòn tấn công đó.
“Một chiêu!”
Trần Triệu Dương đáp: “Hơi yếu rồi”.
Võ Cung nghe thấy lời này liền kích động, xoay người liền tiếp tục tung một chiêu băng quyền về phía Trần Triệu Dương.
Lần này khoảng cách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/1681718/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.