“Đi thôi!", lúc này Mặc Uyên không thể chờ đợi được nữa, mở cửa quay trở về cửa hàng.
“Xảy ra chuyện gì thế? Sao hai người đột nhiên lại gượng gạo vậy?”, Nam Cung Yến đương nhiên có thể nhìn ra giữa ông chủ của cửa tiệm này và Trần Triệu Dương đã xảy ra chuyện gì đó.
“Không sao, định cá cược chút thôi! Đi nào, đợi chút nữa, em chắc chắn sẽ biết xảy ra chuyện gì!”, Trần Triệu Dương liền nắm lấy tay của Nam Cung Yến, anh vốn định lấy mấy quyển sách trong tay Nam Cung Yến để cầm giúp cô.
Thế nhưng, Nam Cung Yến lại hất thẳng tay anh ra, sau đó bỏ đi.
“Sách gì thế, bí mật như vậy à?”, Trần Triệu Dương nổi lòng tò mò, nhưng anh không dùng mắt xuyên thấu để nhìn, dù sao thì nếu Nam Cung Yến đã không muốn mình biết, anh cũng sẽ không dùng mắt xuyên thấu nhìn trộm.
Những quyển sách Nam Cung Yến chọn đều không cần trả tiền, sau đó Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến lái xe đi, theo sau là chiếc xe cũ đã qua sử dụng của Mặc Uyên.
“Ý của anh là tên béo đó là người của nhà họ Mặc trong truyền thuyết sao? Không phải chứ, sao. trồng anh ta chán đời vậy?”, Nam Cung Yến ở trong xe, nghe thấy Trần Triệu Dương nói vậy, liền trợn tròn mắt, dáng dấp của anh ta cũng không giống người thừa kế cho lắm.
“Cậu ta tên là Mặc Uyên, nếu như không phải nhìn thấy cơ quan cậu ta đang nghiên cứu, anh sợ mình cũng sẽ khó có thể đoán ra cậu ta có liên quan gì đó với người thừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/403563/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.