Trong một quán bar ở Thành phố Ninh, Sở Vĩnh Du bước vào sau đó đóng cửa lại, lầu một đã có gần ba mươi người, trong tay đều cầm vũ khí, ánh mắt tên nào cũng hung dữ, cứ như Sở Vĩnh Du là cừu non chuẩn bị giết thịt.
Cộp cộp cộp!
Có tiếng bước chân, một người đàn ông vạm vỡ từ lầu hai bước xuống.
“Sở Vĩnh Du? Mày không có khái niệm về thời gian à? Hẹn tới trước bốn giờ, bây giờ gần năm giờ rồi mới tới.”
Trên mặt Sở Vĩnh Du không có biểu cảm gì, bây giờ anh đang rất khó chịu, nếu Trùng Tử ngoan ngoãn một chút thì việc giải toả cơn giận của anh có lẽ cũng có thể nhẹ nhàng hơn.
“Chuẩn bị đủ 600 triệu chưa?”
Trùng Tử bước tới chỗ ghế dài rồi ngồi xuống, cười khinh thường.
“600 triệu thì không có nhưng hai mươi dao thì đã chuẩn bị đủ cho mày rồi đấy, cảm nhận đi.”
Trùng Tử cũng là một người tàn nhẫn, không nói nhiều, đi thẳng vào vấn đề.
Dường như biết Sở Vĩnh Du có tài nên hơn ba mươi người ở lầu một đều lên cùng một lúc, chỉ dựa vào số lượng này, 80% người bình thường đều sẽ ngồi bệt trên đất, hai chân mềm nhũn.
Dao sắc loé lên, đồng thời tấn công từ trước, sau, trái, phải, những người này kéo bè kết lũ đánh nhau, không cần biết bao nhiêu, cứ cầm dao là chém.
Vẻ mặt Sở Vĩnh Du lạnh lùng, bước ra một bước quái dị né tránh sự tấn công của ba mũi dao, rồi đột nhiên tay phải duỗi ra, hai ngón tay anh kẹp chặt con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-ngong-than/511630/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.