Một năm trôi qua trong lặng lẽ, mọi thứ dường như khác đi rất nhiều, những đứa con nít ngày xưa cũng đã trưởng thành rồi..
Suốt một năm nay, Triều Khắc Hàn và Mộc Lạc Hi mỗi ngày đều cùng nhau trôi qua, từng ngày lễ, ngày sinh nhật, đều sánh vai cạnh nhau..
Ở một ngày của rất nhiều năm sau, Mộc Lạc Hi ước rằng, hôm đó mình mãi mãi đừng tỉnh dậy, cứ tiếp tục chìm trong chiêm bao thì tốt biết mấy?
Ánh sáng rọi vào vào khung kính thủy tinh, gọi dậy cô gái lười biếng nằm trên giường..
Lạc Hi ngồi dậy, đưa tay vò rối mái tóc, ánh mắt lơ đễnh lướt qua tủ đầu giường, trên đó dán một mảnh giấy màu xanh.
Lạc Hi tò mò cầm lên xem..
“Lạc Hi, tao nhất định sẽ quay về. Nhất định, đợi tao!”
Nó nhìn tờ giấy, há hốc miệng không thể thốt lên lời nào..
Đợi? Hắn muốn đi đâu?
Tại sao không nói với nó? Tại sao lại bất ngờ như vậy?
Giờ hắn đang ở đâu?..
Một tiếng trước
Cửa phòng mở ra, một chàng trai ăn vận lịch sự, toàn thân toát lên nét trưởng thành, chàng trai bước đến bên cạnh giường, đứng đó và nhìn người con gái mình yêu thật lâu..
Hắn ngồi xuống cạnh nơi nó đang ngủ, dùng ánh mắt thâm tình đầy vương vấn nhìn nó.
Mộc Lạc Hi.. Lần này tao đi, không biết khi nào mới quay lại. Mày có thể đợi tao được không?
Triều Khắc Hàn ngồi đó, ánh mắt nhìn mãi khuôn mặt của cô gái nhỏ, hắn muốn ghi nhớ, mãi mãi khắc sâu khuôn mặt hắn yêu đến say đắm này.
Người con gái này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-than-17-nam-gio-yeu-duoc-chua/912528/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.