Chạy xuống nhà hỏi mẹ thì mẹ nói con Đ đã qua nhà mình từ lúc 6h30 sáng... Bỏ đi lên phòng... vứt hộp bánh cuốn tôm vào tủ lạnh, mặc dù rất muôn ăn nhưng ăn ko nổi. Đúng là mỗi người mỗi hoàn cảnh khác nhau, mình thảm hại có người hơn mình, thậm chí còn nặng hơn mình rất nhiều... nghĩ lại thấy tức... đời như ***
Đt báo tin nhắn:
Đ: Dậy...dậy... ăn sáng đi nha Bối Bối Mình rep lại
K: Mình đừng thân thiết với nhau vậy nữa, lo dạy học đi
Đ: Mày bạn thân tao mà hihihi
K: Bạn thôi..
Đ: Mày ko xem tao là bạn thân nữa hả
K: Vậy muốn làm gì củng đc
Đ: Đừng vậy nữa đc ko... tao chỉ mong mày xem tao là bạn thân thôi tao vui lắm rồi
K: Ừ thì là bạn thân...
Đ: Ăn sáng đi nha... ah chiều rước tao về đc ko...
K: Xe mày đâu. Sáng đi = gì??
Đ: Sáng qua nhà mày xong. Em tao qua lấy xe đi học rồi
K: Vậy chiều kêu nó chở mày về đi, tao ko rảnh bận việc rồi
Đ: Nó học về trễ... Ừ... thôi bận thì thôi vậy.
Mình muốn rước nó lắm các bác à, nhưng mình sợ sau khi gặp nó, mình lại kiềm lòng ko đc... mình yêu nó quá rồi... nhưng mình cảm thấy giữa mình và nó... dường như có một khoảng cách... một khoảng cách khó có thể nào diễn ta đc...
Đt lại reo lên... thằng C gọi
C: Đi câu cá chú ơi...
K: Thôi... làm biếng quá...
C: Ủa hiền vậy... thường sung lắm mà
K: Đang buồn bỏ mợ... đi đâu đc mà đi
C: Thấy mày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-than-yeu/384643/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.