Lên xe... con Đ chạy ra níu tay mình lại. Ôm mình và khóc...
K: Buông ra đi... vào nhà nằm nghỉ ngơi đi, ba mẹ mày về thấy thì mệt
Đ: Tao yêu mày...
Mình giật mình...
K: Còn ý nghĩa gì nữa ko
Đ: Tao buồn thằng H, nhưng mày vì tao nhiều quá... mày yêu thương tao mà tao làm vậy... tao có lỗi vs mày lắm...
K: Vậy nói yêu để trả ơn? Hay vì chút lòng thương hại?
Đ: Không... tao yêu mày.. tao yêu mày nhưng tao ko quên thằng H đc nên tao ko dám quen mày... giờ tao nhận ra tao thật sự cần ai rồi
K: Mày nhận ra rồi... ừ tao củng vậy.. củng nhận ra rồi
Đ: Nhận ra điều gì ( ánh mắt nó xoe tròn long lanh rươm rướm nước mắt nhìn mình)
K: Nhận ra người tao yêu giờ đã yêu tao, và nhận ra tao ko còn cảm giác nữa
Mình gọi thằng C lên xe, nó đứng nhìn mình...
K: Lên xe đi pa...
C: Sao ko nghe nó nói đi
K: Nói hết rồi... hết cảm giác rồi... đi thôi
Thằng C leo lên xe, mình chạy thẳng về nhà nó... ngồi trên xe thằng C nói
C: Nó yêu mày thật rồi đó
K: Vậy thì đc gì...?
C: Ax... hôm nay lạ vậy pa... thường có đc tình yêu của gái mày vui mừng lắm mà
K: Thôi ông nội... nảy tao sợ thằng chó kia đâm trúng mày có chuyện gì thì tao hối hận cả đời luôn... có mày chí cốt nhất với tao
C: Nữa nữa... nói nhảm nữa... cái miệng mày bú *** ăn *** nhiều quá rồi bây giờ nói tào lao ko
K: đm mày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-than-yeu/384644/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.