Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng Dữu Khánh vẫn lắc đầu từ chối, “Ta đường
đường chính chính tham gia Triêu Dương đại hội, không làm chuyện gì vi phạm
cả.”
Hắn vẫn cảm thấy sự an toàn của Mục Ngạo Thiết tương đối quan trọng, nếu
không có việc này, trước sự khuyên bảo như vậy, hắn là sẽ đồng ý với đối
phương.
Nghe giọng điệu hắn kiên quyết như thế, Triển Vân Khí và Tần Phó Quân nhìn
nhau, một người cau mày, một người căng căng khóe miệng, biết được đã gặp
phải nan đề, lời đã nói đến nước này rồi mà vẫn không đồng ý, e rằng khó thể
hoàn thành được nhiệm vụ của Tông môn rồi.
Mấu chốt là bọn họ cũng không tiện sử dụng biện pháp mạnh để ép bức.
Việc đã đến nước này, Triển Vân Khí gật gật đầu, đành dùng tới hậu chiêu dự
phòng, “Vốn là Đại Nghiệp ty cũng có ý này. Nếu Trương huynh đệ đã quyết
như thế, chúng ta cũng không tiện miễn cưỡng. Việc này Côn Linh sơn ta không
quản tới nữa, giao lại cho Hướng đại hành tẩu của Đại Nghiệp ty tới xử lý đi.”
Dứt lời y phất tay ra hiệu với nhân viên đi theo, rồi xoay người rời đi.
Hướng đại hành tẩu? Hướng Lan Huyên?
Nam Trúc và Mục Ngạo Thiết đều có cảm giác giật mình kinh hãi, quay mặt
nhìn nhau.
Dữu Khánh thì từ từ mở to hai mắt nhìn y, rồi nhanh chóng gọi với theo bóng
lưng rời đi của Triển Vân Khí: “Cũng không phải là không thể đồng ý, nhưng ta
có một yêu cầu.”
Đã ra tới cửa vào, Triển Vân Khí dừng lại, khóe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-tien/1944413/chuong-676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.