Dữu Khánh không nhiều lời vô ích với Cửu vĩ hồ, hắn thử bước vào trong hào
quang màu tím, lúc đầu hắn hoàn toàn không thể đi vào, sau đó, rõ ràng là có
Nhiếp Nhật Phục phối hợp, thả hắn đi vào.
Hắn bước từng bước một đi đến gần chiếc đuôi hồ ly đang bị chân sau của Kỳ
lân đạp chặt, đứng bên cạnh đầu mút đuôi đằng đằng tà khí, cuối cùng xòe bàn
tay ra để lộ mặt dây chuyền đang nắm chặt trong tay, thi pháp dùng tâm ý câu
thông với vật mông lung trong hạt châu, một sợi tà khí từ trong hạt châu phun
ra, bay về phía chiếc đuôi của hồ lý.
Cửu vĩ hồ ‘di’ một tiếng, đôi mắt đỏ như máu chớp chớp nhìn, không biết Dữu
Khánh đang làm trò gì, tại sao lại phóng ra tà khí, dùng tà khí thì làm sao có thể
đối phó được mình, tuy nhiên vẻ quái lạ đó rất nhanh liền biến thành kinh ngạc,
trong mắt thậm chí còn hiện lên sự kinh sợ.
Tà khí từ trong hạt châu phun ra vừa mới chạm đến đuôi chợt rút ngược trở lại,
rút đi còn có cả tà khí trên chiếc đuôi của ả ta.
Lúc này, ả ta mới hiểu được, tà khí mà người ta phun ra chỉ là một cái cầu nối,
là dùng để dẫn dắt.
Theo đà dẫn dắt vừa sinh ra, không chỉ tà khí trên đuôi của ả ta mà ngay cả tà
khí trên người cũng bắt đầu ào ào chảy ngược về phía đuôi, tiếp sau đó, tà khí
không cần đi qua đuôi nữa, bắt đầu thoát khỏi cơ thể ả ta trên khắp toàn thân.
Kỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-tien/1944871/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.