Editor: Hướng Nhật Quỳ
Buổi tối Lục Hoài Du chỉ có hai cảnh quay, nhưng đều không cần buộc dây cáp nên quay xong thì có thể trở về khách sạn.
Chung Minh Cẩn nói bày trận rất nhanh nên anh cũng cho rằng trước khi mình kết thúc công việc cậu chắc chắn sẽ chuẩn bị xong.
Kết quả trong lúc quay phim, bởi vì có một vai phụ trạng thái không tốt nên liên tục NG, khiến cho hai cảnh quay kéo dài đến gần 8 giờ rưỡi mới hoàn thành.
Lục Hoài Du vận động tay chân, hỏi Lâm Nguyên đang vội đưa nước cho anh uống: “Họ còn chưa về sao?”
“Vẫn chưa.” Lâm Nguyên nhíu mày, thoáng vẻ lo lắng: “Nhắn tin cũng không trả lời.”
Tuy biết Chung tiên sinh là cao nhân, nhưng nơi này là núi non hoang dã, có chuyện gì mà cần đến tối mới làm cơ chứ. Lâm Nguyên vừa bổ não đã thấy sởn gai óc, mặc dù đứa em trai kia của anh ta hơi ngốc, nhưng nếu có chuyện không may thì người trong nhà chắc chắc sẽ xé xác anh ta ra.
Lục Hoài Du đã quên mình còn chưa nói cho Lâm Nguyên biết họ chỉ đi bố trí trận địa, nhìn dáng vẻ lo lắng không thôi của anh ta, anh tỏ vẻ không để ý mấy: “Nhắn tin không trả lời thì anh gọi điện thoại đi.”
“Ừm…” Lâm Nguyên nửa muốn nói, nửa lại thôi: “Sẽ không quấy rầy Chung tiên sinh làm việc chứ?”
“Không đâu, anh chỉ gọi cho Lâm Tuyền thôi mà.” Điểm này Lục Hoài Du khá tin tưởng. Nhớ lại những lúc ở nhà, dù là Chung Minh Cẩn đang nghiêm túc vẽ bùa hoặc luyện kiếm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-duoc-gio-lon-thoi-toi/88935/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.