-Đợi đã! Cô ăn gian!
Tiếng của La Đông Phong vừa to vừa tức giận. Giận nhẹ thôi vì cậu bị Tiểu Nguyệt Nhi qua mặt. Cậu không giận Tiểu Nguyệt Nhi vì cô ấy đã cho cậu biết thế nào là tốc độ thực sự của cậu. Cô ấy cách cậu quá xa rồi, bây giờ nếu cậu có thể thắng được Tiểu Nguyệt Nhi có nghĩa là tốc độ của cậu đã vượt xa Tiểu Nguyệt Nhi.
Con đường đầy đất đá, lại còn ngoằn ngoèo nữa, không biết cả 2 có đi được không? Vì từ trước đến giờ 2 người chỉ thi ngoài quốc lộ thôi. Đây là con đường đầu tiên mà họ thi đấu không phải là đường quốc lộ.
5m...
Đúng 5m. Tiểu Nguyệt Nhi cách La Đông Phong những 5m. Xa thế! Sao cậu vọt lên được. Nhưng La Đông Phong không hề lo lắng một chút nào. Cậu tin rằng, cậu sẽ thắng Tiểu Nguyệt Nhi. Chắc chắn luôn.
- Đợi đấy Tiểu Nguyệt Nhi. Tôi sẽ thắng cô. Và cô sẽ phải trả lời cho tôi biết hết tất cả nội dung của bức thư.
La Đông Phong cười khích một mình. Không hẳn là một mình vì có cả Lục Vũ Bình nghe thấy nữa. Lúc nào La Đông Phong chẳng đeo cái micro mini ấy. Bên kia micro, Lục Vũ Bình cầm chiếc Ipad mà cũng sợ sởn da ốc với câu nói của La Đông Phong, cậu cùng Hà Tô Diệp đứng ngay ở vị trí xuất phát. Và nơi xuất phát cũng là đích luôn. Bởi vì con đường mà 2 người ấy thi nối thành một vòng tròn. Thế nên chạy thế nào cũng sẽ quay trở lại điểm xuất phát.
Còn La Đông Phong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-hai-mat/84969/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.