1.
Dưới chân núi hoang, tôi ngồi trên chiếc xe máy điện, nhìn cảnh ông nội tức sùi bọt mép trước mặt và con hồ ly với vẻ mặt “hôm nay cô mà không trả lời thì đừng hòng chạy” đang ngồi nghiêm trang, làm tôi lần đầu cảm nhận được sự vớ vẩn của cuộc sống.
Con hồ ly trắng ngồi ngay ngắn, đôi mắt như bị co giật, liên tục nháy mắt đưa tình với tôi. Ông nội tôi không thể chịu nổi, cầm quả táo thứ 100 và phang thẳng vào trán anh.
“Mắt ngươi bị động kinh hả?! Đừng có mà dọa cháu gái bảo bối của ta.”
Trong vòng năm phút, ông nội đại khái đã đấm hồ ly trắng 17-18 lần.
Hồ ly trắng rốt cuộc không thể nhịn được nữa, đứng phắt dậy.
“Lão Tống! Ông đừng có quá đáng! Chẳng qua là tôi thấy cháu gái ông ước muốn có bạn trai vừa đẹp trai, vừa chu đáo, lại giàu có, mà tôi thì độc thân bao năm nay, có thể giúp cô ấy thỏa nguyện! Ông còn không hài lòng cái gì?!”
Ông nội của tôi hung hăng “Phi” một tiếng.
“Thời Đình, ngươi thật là không biết xấu hổ! Ngươi bao nhiêu tuổi rồi? 800 rồi đúng không? Da dẻ già nua nhăn nheo, còn dám mơ mộng đến cháu gái 25 tuổi của ta à?!"
Hồ ly trắng tên Thời Đình tức đến đỏ cả mặt, rướn cổ lên tranh cãi với ông nội tôi.
"Ông đang nói cái gì vậy! 800 tuổi trong tộc Hồ Ly chúng ta là tuổi thanh xuân đấy nhé! Ông mà còn “ngậm máu phun hồ”, thì coi chừng ta đốt sạch râu của ông!”
Một người một hồ ly có vẻ như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-ho-tien-cua-toi/2349259/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.