Ngày hôm sau vừa lúc là cuối tuần, Nguyễn Manh tỉnh dậy từ sớm, nhìn mưa đang rơi ngoài cửa sổ, tâm tình của cô trở nên rất tốt, cuối cùng cũng đến ngày mát mẻ hơn một chút.
Ra khỏi phòng, Trần Mặc đã chuẩn bị bữa sáng, Nguyễn Manh giống như bình thường, mặt mày bình tĩnh tự nhiên mà đi qua hỏi anh, “Sớm, tối hôm qua trời mưa, cậu ngủ ngon không?”
Sắc mặt Trần Mặc không được tự nhiên, né tránh ánh mắt của Nguyễn Manh. Buổi sáng tỉnh dậy nhìn quần áo và khăn trải giường, giống như nhắc nhở anh giấc mộng chân thật phát sinh đêm hôm qua.
Không đợi anh trả lời, laptop đặt trên bàn vang lên hai tiếng, Trần Mặc ngay lập tức mở laptop ra, nhìn vào.
Nguyễn Manh không biết nội tâm của Trần Mặc lúc này, nhưng cô cũng biết anh không thích nói chuyện phiếm, vì thế tiếp tục hỏi, “Cuối tuần còn có việc à?”
Vấn đề này Trần Mặc có thể trả lời, anh vừa đánh máy vừa trả lời cô, “Lập trình danh sách, mỗi tháng một lần.”
Nguyễn Manh hỏi, “Danh sách gì?”
“Lập trình ngôn ngữ toán học.”(*)
(*)Đoạn đối thoại này là tớ dùng convert để edit, có gì sai sót mong mọi người góp ý và thông cảm ạ ><
Vẻ mặt Nguyễn Manh mơ màng, may mắn là cô đã quen với bộ não thiên tài khác người của Trần Mặc, cô thuận miệng hỏi, “Một danh sách này cậu được trả bao nhiêu?”
“Một trăm ngàn.”(*)
(*) 327.267.739,60 VND(theo google)
Nguyễn Manh kinh ngạc mở to miệng, đừng nhìn vào chức vị tổng giám đốc nho nhỏ, thực tế còn kiếm được nhiều tiền hơn là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-thien-tai/1753930/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.