Tôi lại mơ.
Lần này, tôi mơ thấy mình bị vây hãm trong một cơn ác mộng không lối thoát.
Trong không gian mờ mịt ấy, lưng tôi bị ép chặt vào một bức tường lạnh lẽo. Những ngón tay thon dài, khớp xương rõ rệt của ai đó giữ lấy cằm tôi, ép buộc tôi phải ngẩng đầu.
Và rồi, một nụ hôn phủ xuống.
Nụ hôn ấy không phải sự dịu dàng, mà là một cơn bão tố ập đến, cuồng nhiệt và nóng bỏng, mang theo khí thế hung hăng muốn cuốn tôi vào vòng xoáy của nó.
Người đó cao hơn tôi non nửa cái đầu, nên chỉ có thể cúi xuống, bóng hình cao lớn dễ dàng bao trọn lấy thân thể tôi.
Dung mạo của đối phương chìm trong sương mờ, nhưng tôi có thể cảm nhận được đó là một người tuấn tú lạ thường. Bộ đồng phục học sinh vốn phẳng phiu nay đã trở nên xộc xệch trong cơn giằng co.
Nhưng dường như cậu ta chẳng hề bận tâm. Ánh mắt cậu ta sâu thẳm, thấm đẫm một sự si mê gần như điên cuồng.
Hơi thở nóng rực phả vào gò má, khiến hàng mi tôi run lên kịch liệt. Những lời phản kháng chực chờ nơi đầu lưỡi đều bị nụ hôn mãnh liệt kia chặn lại.
Không gian như bị một mồi lửa ném vào, ngày một bỏng rát. Người đó nhìn kẻ trong lòng mình, dường như không thể kiềm chế mà buông một tiếng chửi thề.
"Chết tiệt."
Có lẽ nhận ra đôi mắt tôi đang mở to kinh ngạc, đối phương cuối cùng cũng tạm dừng. Khóe môi cậu ta khẽ cong lên, bật ra một tiếng cười trầm thấp.
"Sao em lại dùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-chinh-la-doi-thu-khong-doi-troi-chung/2759738/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.