Lý Bì cũng đi theo lên, “Anh dám hút loại thuốc lá năm đồng này à?”
Mạnh Đông châm thuốc, đôi mày nhíu chặt vẫn chưa giãn ra. Khói thuốc bốc lên che khuất đôi mày, che luôn cả ánh mắt hắn: “Cút.” Giọng hắn khàn đặc, lần đầu tiên nói nặng lời với Lý Bì.
“Gì cơ?” Nụ cười của Lý Bì dần tắt, nhưng Mạnh Đông lại không nói gì thêm.
Bên ngoài cánh cửa sắt vang lên tiếng chó sủa, kèm theo âm thanh bánh xe nhỏ lăn trên con đường sỏi. Ánh mắt Lý Bì thu về từ phía cánh cổng, nhân lúc Mạnh Đông chưa kịp phản ứng, anh ta giật điếu thuốc và bật lửa từ tay Mạnh Đông.
Ngọn lửa cam của bật lửa cháy lên trong đêm tối, Lý Bì cắn điếu thuốc đã châm lửa, “Năm đồng à? Tôi cũng hút được.” Anh ta cúi đầu, ánh lửa chập chờn trong mắt giao với ánh nhìn của Mạnh Đông, khóe miệng nhếch lên đầy vẻ xấu xa, nhưng ánh mắt lại đắc ý rơi vào phía sau Mạnh Đông, nơi cánh cổng.
Lý Nham vẫn mặc đồng phục học sinh, tay đẩy chiếc xe đạp cũ nát của cậu, không biết đã đứng đó từ bao giờ. Khi ánh mắt cậu chạm vào Mạnh Đông, cậu liền đẩy mạnh chiếc xe, quay đầu chạy mất.
“OK, Thưởng Nam diễn khá đấy, chuẩn bị cảnh tiếp theo đi.” Chiếc loa phóng thanh của Trương Tinh Hỏa có sức sát thương cực mạnh, nhanh chóng kéo mọi người ra khỏi cảm xúc đau thương và bất bình, các bộ phận bắt đầu chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.
A Trương ôm một thùng nước đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-khong-phai-la-nguoi-nhat-tiet-ngau/2915936/chuong-84-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.