Kỳ nghỉ hè, Thưởng Nam và bạn thân là Vệ Kiệt đến nhà một người bạn khác là Địch Thanh Minh để nghỉ mát.
Theo lời Địch Thanh Minh, nhà cậu ấy là một căn biệt thự rộng cả nghìn mét vuông, nếu tính cả sân vườn phía trước, phía sau và hồ nhân tạo thì diện tích còn lớn hơn nhiều.
Nhưng điều hấp dẫn Thưởng Nam và Vệ Kiệt đến Vân Thành không phải là căn biệt thự lớn của Địch Thanh Minh, mà là vẻ đẹp mơ mộng vô biên của thành phố này trong ấn tượng của mọi người.
Vân Thành nằm ở phía Tây Nam, khí hậu ẩm ướt, thảm thực vật vô cùng phong phú. Những ngọn núi trùng điệp được bao phủ bởi những khu rừng rậm rạp, những cây dây leo và lá khô. Nơi đây cũng là một thành phố du lịch nổi tiếng trên cả nước, nhưng những địa điểm còn có thể khai thác và những khu vực chưa có dấu chân người lại nhiều gấp mấy lần các điểm tham quan đã được khai thác.
Nhiều loài động thực vật quý hiếm đều có nguồn gốc từ Vân Thành. Nơi đây âm thầm nuôi dưỡng sự sống phong phú hơn bất cứ nơi nào khác, là một vùng đất mẹ bao la và dịu dàng nhất.
Vừa ra khỏi sân bay, Thưởng Nam đã cảm nhận được hơi nóng từ ánh nắng chói chang của Vân Thành. Sảnh sân bay phía sau lưng được chiếu sáng lấp lánh như một quả cầu vàng lớn. Nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-khong-phai-la-nguoi-nhat-tiet-ngau/2916002/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.