_Áh, xin lỗi cô không sao chứ?- Giọng một chàng trai vang lên. Bình thường thì tôi luôn là người xin lỗi, hôm nay lại có người xin lỗi tôi. Tôi thấy vui sao ấy. Ngẩng mặt lên:
_Tôi…tôi…không sao- Tôi như nghẹn lời vậy áh. Bởi vì người đứng trước mặt tôi hiện giờ như một thiên thần. Phải nói người này trông rất dễ thương như con gái vậy áh nhưng lại là con trai.
_Thật tình xin lỗi, tôi không cố ý- Cậu ta nhỏ giọng nói dễ thương đầy hối lỗi.
_Không sao đâu, tôi không có việc gì mà….Đừng đưa ra cái vẻ mặt như tôi đang ăn hiếp cậu như thế chứ- Tôi nói.
_Thật xin lỗi..- Cậu ta lại giọng điệu đó rồi.
_Tôi không sao mà. Thôi tôi đi đây- Tôi dịu giọng nói.
_Nè….cô gì ơi- Cậu ta gọi tôi lại.
_Có chuyện gì thế- Tôi hỏi.
_Nếu cô có chấn thương hay bị gì thì cứ gọi cho tôi nha- Cậu ta nói rồi đưa cho tôi một tờ giấy có ghi sđt.
_Cậu không cần phải như vậy đâu- Tôi nói.
_Không được cô cứ cầm đi- Nói rồi cậu ta nhét tờ giấy vào tay tôi rồi bỏ chạy. Đúng là người dễ thương mà.
Cầm tờ giấy nhét vào trong túi sách đi về. Đúng vào giờ tôi đã nấu xong món bò hầm, dọn ra bàn chuẩn bị ăn thì:
Cốc..cốc…Tôi ra mở cửa:
_Ai..- Chưa nói xong thì đã biết là ai rồi.
_Sếp- Tôi nói.
_Là tôi đây- Boss mỉm cười nói- Không định mời tôi vô nhà hả- Boss nói.
_Áh…dạ sếp vô nhà đi ạ- Tôi gãi đầu nói.
Bước vô nhà như ngửi được mùi thơm:
_Hình như em đang định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-la-gangter-boss-dai-nhan/565602/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.