Edit: Xám
Beta: Xám
13,
Giáo viên dạy đàn piano của Lục Hi khen ngợi Lục Hi có thiên phú, ngón tay dài, chiều rộng bàn tay lớn, nắm bắt tiết tấu rất tốt.
Thế là thầy thuyết phục Lục Hi cân nhắc về việc lên cấp ba thi tuyển vào học viện âm nhạc.
Lục Hi vô cùng lễ phép từ chối.
Giáo viên dạy đàn vô cùng tiếc nuối.
Lục Hi yên lặng tập đàn, bản nhạc cậu chơi rất lưu loát, sau khi kết thúc khóa học, cậu lấy tay đấm mạnh vào vách tường.
Cậu dùng hết sức lực, bàn tay khi nãy đấm vào tường đau đến mức tưởng chừng xương cốt có khi đã nứt vụn. Nhưng cậu nghĩ nứt xương cũng chẳng sao, xương nứt ra lại hồi phục, so với trước đấy còn cứng cỏi hơn.
—— Chỉ là cậu thích chơi đàn piano mà thôi, hiếm khi mới yêu thích được cái gì đó, muốn vui vẻ mà làm.
—— Cậu không muốn dính tới cái loại đánh giá khắc nghiệt này, không muốn bị đánh giá là chuyên nghiệp hay không.
Sau đó Lục Hi mất đi hứng thú với đàn piano.
14,
Học kì 2 năm nhất cấp hai, chiều cao của Lục Hi bắt đầu thay đổi.
Một khi đứa trẻ bắt đầu bước vào tuổi dậy thì, chúng thay đổi nhanh một cách đáng kinh ngạc. Dường như chỉ trong một cái chớp mắt, Lục Hi đã từ một cậu bé nhỏ nhắn, dễ thương trở thành một nam sinh cao ráo, khôi ngô.
Nói cách khác, cậu ấy rất đẹp trai. Cặp má phúng của trẻ con dần biến mất, chiều cao cứ tăng dần lên, cậu lập tức biến thành một chàng trai ưa nhìn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-la-mot-ten-benh-kieu/1949202/chuong-25-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.