Edit&Beta: Xám
"......?"
Lúc bỏ cặp sách vào hộc bàn, động tác của Lục Hi có hơi chững lại một chút.
Tôi vẫn còn buồn ngủ dựa trên người cậu, cảm nhận được động tĩnh, miễn cưỡng mở một con mắt: "Làm sao vậy......?"
"Không có việc gì, ngủ đi." Lục Hi nhấc bàn tay che đôi mắt tôi lại, rồi xoa đầu tôi.
Tôi nhắm mắt với không chút áp lực, tiếp tục dựa vào người Lục Hi ngủ nướng.
Trong cái phòng học này, hình như chỉ có mình tôi trắng trợn ngủ nướng —— những người khác đều mang vẻ mặt nghiêm túc múa bút thành văn, hoặc là làm bài tập nghỉ đông, hoặc là làm bộ đề nâng cao. Cả phòng học im phăng phắc, chỉ thi thoảng mới nghe thấy tiếng loạt soạt mở trang sách.
Đề bình thường tôi còn chưa làm được, giờ còn làm đề nâng cao khác gì tìm ngược.
Lớp học cải thiện sau kì nghỉ đông của những học sinh top đầu đúng là đáng sợ.
Năm phút trước khi chuông vào lớp kêu, tôi ngáp một cái, đấu tranh để thân thể rời khỏi người Lục Hi, vừa dụi mắt vừa câu được câu không nói chuyện cùng Lục Hi.
"Lục Hi, Lục Hi......"
"Hửm."
"Ba nghìn bảy trăm năm mươi sáu quả dưa hấu......Bốn trăm chín mươi ba quả nho ......" Tôi choáng váng, trong đầu nghĩ cái gì liền thuận miệng nói ra hết.
"Muốn ăn hả? Tan học về thì tụi mình đi mua."
"Đừng......trái mùa, hại người......"
"Vậy mua táo ăn? Hay là lê?"
"Không muốn ăn......"
Tôi lại gục đầu vào vai Lục Hi, ngáp mấy cái, chớp chớp mắt, rồi lấy tay dụi đi nước mắt, cuối cùng mới cảm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-la-mot-ten-benh-kieu/1950385/chuong-21-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.