Edit&Beta: Xám
"......Rồi sau đó?" Tôi hỏi, đồng thời trong thâm tâm sinh ra một dự cảm xấu.
Quan Nghiên do dự: "Anh ấy nói, dù như thế nào cũng muốn gặp em một lần......Nói là muốn đích thân cảm ơn em. Nhưng chị cảm thấy không đơn giản là như vậy, chị cũng không biết nói như thế nào, chỉ là cảm giác......"
Tôi trong lòng yên lặng tán thưởng Quan Nghiên —— kẻ sĩ ba ngày không gặp phải nhìn với cặp mắt khác xưa! Chị ấy giờ đã có thể mơ hồ cảm nhận được sự nguy hiểm rồi!
Tất nhiên, nếu mối nguy hiểm này không liên quan gì đến tôi thì càng tốt.
Mùng 2 Tết, dì cả đưa Quan Nghiên về nhà ông bà ngoại, chào hỏi xong xuôi thì người lớn tụ tập đánh bài, chúng tôi cùng nhau trò chuyện một lúc. Quan Nghiên nói qua về tình hình của mình với Lâm Tinh Hàm - bạn trai chị ấy.
Nói chung, sau khi hai người thẳng thắn nói chuyện với nhau, thì hiện tại mối quan hệ của họ tốt hơn trước rất nhiều.
Đây quả thật là tin tức tốt, ít nhất khi tôi nhắc tới Lâm Tinh Hàm, Quan Nghiên đã cười rất nhiều. Không cần biết về sau thế nào, ít nhất hiện tại, tôi nghĩ chị ấy thật lòng thích đối phương, hơn nữa vì mối quan hệ này mà rất nỗ lực.
Cảm giác vui mừng tự nhiên sinh ra, đến khi nghe Quan Nghiên nhắc tới việc đối phương muốn gặp tôi liền đột ngột dừng lại.
Kế tiếp là cảm giác sợ hãi sẽ bị nhắm làm mục tiêu.
"Quan Nghiên, chị với bạn trai làm thế nào mà nhắc tới em? Ý em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-la-mot-ten-benh-kieu/1950389/chuong-20-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.