Hệ thống cho rằng việc Khúc Thuần Phong h.am m.uốn thân thể của Giao nhân là sự thật không thể chối cãi. Anh không chỉ thu thập máu của Giao nhân, mà còn thu thập cả vảy của họ. Thậm chí còn thân mật đến mức... ngủ cùng. Bằng chứng rõ ràng, không thể tẩy sạch.
Còn phủ nhận gì nữa, ngươi đúng là thèm khát thân thể của người ta, ngươi đúng là ti tiện.
"Ngươi!"
Khúc Thuần Phong nghe vậy, ánh mắt bỗng lạnh đi, hiếm khi để lộ sự tức giận. Đây là lần đầu tiên trong đời anh bị người khác chặn họng đến mức không nói nên lời. Anh không muốn thừa nhận, nhưng lại chẳng tìm được lời nào để phản bác, cơn nghẹn tức dâng lên, mặt mày tái xanh.
Hệ thống cảm thấy anh sắp phun máu đến nơi, liền vô thức bay lùi ra xa: [Chuyện trường sinh là hư vô mờ mịt, nếu ngươi thật sự muốn làm một vị thần tử trung thành, thì nên khuyên can hoàng đế, chứ không phải giúp kẻ ác lộng hành.]
Tần Thủy Hoàng thống nhất lục quốc, công lao to lớn, có thể nói là chưa từng có ai sánh bằng. Ngay cả ông cũng không thể cầu được trường sinh bất lão, thì Chiêu Ninh Đế lại càng không có khả năng.
Khúc Thuần Phong nghe vậy, theo bản năng nhìn về phía nó. Một lúc sau, anh mới chậm rãi nói: "... Vì sao các hạ lại nói trường sinh là hư vô mờ mịt?"
Hệ thống bỗng dưng thích đùa: [Bởi vì ta là thần .] Khúc Thuần Phong: "..." Đôi mắt vốn không chút cảm xúc của Khúc Thuần Phong thoáng lộ ra một tia chế giễu nhàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-ve-mot-nghin-cach-cai-tao-tra-nam/917546/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.