Một chiếc lá che mắt, không thấy được Thái Sơn.
Trước đây, Thịnh Xuyên đặt lợi ích lên hàng đầu, nên tình cảm và lương tâm đều phải nhường chỗ, không nhìn thấy những thứ khác. Giờ đây khi chiếc lá ấy đã được gỡ xuống, anh dường như cuối cùng có thể đối diện với lòng mình.
Tình cảm giữa họ kéo dài hai kiếp, sâu sắc và phức tạp hơn nhiều so với người ngoài tưởng tượng. Dù lạnh lùng như Thịnh Xuyên, anh cũng không thể hoàn toàn buông bỏ, chỉ là trước đây không muốn thừa nhận mà thôi.
Anh nghĩ, có lẽ mình thật sự thích Thẩm Úc...
Thẩm Úc là người đầu tiên mà Thịnh Xuyên có sự tiếp xúc thân mật trong cả hai kiếp này. Dù ban đầu là vì lợi ích, mọi sự nhẫn nại và bao dung của anh đều dành cho cậu, mọi sự yêu chiều cũng đều dành cho cậu. Cậu là sự tồn tại đặc biệt nhất trong đời anh.
Hầu hết những hậu quả xấu đều do một tay Thẩm Nhuận gây ra, nhưng tổn thương sâu sắc nhất chỉ có người mà ta để tâm nhất mới có thể để lại. Chính tay Thịnh Xuyên đã từng chút từng chút biến Thẩm Úc thành con người như hiện tại.
Chàng trai kiêu ngạo và ngông cuồng như ánh mặt trời ấy, bị kéo thẳng xuống vực sâu.
Thẩm Úc không hiểu tình cảm của Thịnh Xuyên, vì anh quá kín đáo, chưa bao giờ thổ lộ với cậu lấy một lời. Cậu thậm chí nghĩ rằng lý do Thịnh Xuyên ở lại bên mình, chỉ đơn giản là vì đám vệ sĩ ngăn ngoài kia, hay chỉ vì sự cưỡng ép của cậu.
Thịnh Xuyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-ve-mot-nghin-cach-cai-tao-tra-nam/917567/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.