Trước cổng trường số sáu có một con đường rợp bóng cây ngô đồng. Mùa hè rực rỡ, tán lá xòe rộng, che mát cả con đường. Đôi lúc khiến người ta cảm thấy như bước vào một mùa mà vạn vật đều sinh trưởng mạnh mẽ. Tiếng ve kêu inh ỏi, cây cối xanh mướt, vừa khiến người ta cảm thán sự sống mãnh liệt, lại vừa e ngại trước sự phóng túng của nó.
Năm nay kỳ nghỉ hè kéo dài hai tháng, nhưng ban giám hiệu trường số Sáu đã thông báo trước rằng toàn bộ học sinh sẽ phải ở lại trường học thêm, nên không khác gì không được nghỉ. Chỉ có điều lần quay lại học, mỗi người đều được xếp vào lớp mới.
Nhan Na nhìn bảng phân lớp, muốn khóc không được: "Tôi? Lớp 9 á?"
Thành tích của cô còn chẳng đủ để vào lớp 8, dù sao cũng chẳng hiểu sao lại thi kém đến vậy, làm sai một nửa số câu trắc nghiệm.
Cận Hành từ trước đã biết kết quả, nên không hề ngạc nhiên. Anh chỉ lật qua danh sách lớp 9 một lượt: "Tôi cũng giống cậu, vào lớp 9."
Nhan Na suy nghĩ theo kiểu người bình thường, cảm thấy Cận Hành là một học bá đàng hoàng, lại bị xếp vào lớp toàn học kém, thật sự là thảm thương. Nhất thời quên mất hoàn cảnh của mình, cô không nhịn được mà an ủi: "Nghĩ thoáng lên, biết đâu sau này lại được chuyển lên lớp chọn thì sao."
Mặc dù chính cô cũng biết điều này là không thực tế.
Thành tích "ổn định" của lớp 9 là chuyện cả trường đều biết. Trong kỳ thi phân lớp lần trước, ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-ve-mot-nghin-cach-cai-tao-tra-nam/918031/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.