Trường học,lá xanh rợp bóng,hương hoa thoang thoảng,những nam thanh nữ tú tay cầm sách vở qua qua lại lại,oanh oanh oanh yến yến tươi cười với nhau,tất cả đều giống như vô lo vỗ nghĩ.
Tần Thước vô tình đi dạo ở vườn trường,chung quanh ai thấy hắn đều nhường bước,từ cái lần hắn mình mẩy đầy máu nhưng vẻ mặt tươi cười đi đến phòng thi thì đã bị toàn bộ từ thầy cô xuống học sinh liệt vào hàng nhân vật đại nguy hiểm.
-Đừng đi vội,ta nói ngươi á.-Tần Thước duỗi cách tay ra chụp lấy một người mà hắn cho quen mặt:-Chúng ta học cùng lớp đúng không?
Bỗng chốc bộ dáng nam sinh kia như muốn khóc,trong đầu suy nghĩ không biết phần tử bất lương này muốn làm gì.
-Buổi chiều hôm nay có học gì không?
-Có,có a~!
-Thời gian,địa điểm.
-Một giờ rưỡi chiều,phòng học 107 khu phía Tây,học cái gì mà…
–Được rồi.-Tần Thước đẩy nam sinh kia ra,nghênh ngang mà đi:-Học cái gì cũng được,không sao cả.
Lâm Nguyệt Bạch ôm mớ mô hình sinh vật đi vào phòng học,phần lớn học sinh đều buồn ngủ.Bây giờ là đầu hạ giữa trưa,dù là một kẻ tinh thần tỉnh táo thì cũng muốn hảo hảo ngả đầu đánh một giấc thôi,ai mà chả muốn thế?
Chuông reng vào tiết học vang lên,một học trò đi trễ lục tục nhỏ giọng đẩy cửa tiến vào, rồi nhìn Lâm Nguyệt Bạch cúi đầu xin lỗi.Y nở nụ cười khoang dung hòa ái với học trò,Lâm Nguyệt Bạch chưa bao giờ làm khó hay so đo với người khác.
Khóa học xem như thuận lợi tiến hành được hơn phân nửa,bỗng nhiên cửa “binh” một phát bị đá văng ra,một nam sinh dáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bang-phong-chich-duc/394485/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.