Buổi sáng khoảng tám giờ, Lâm Trí Minh đẩy cửa phòng ra, ngoài ý muốn thu hoạch được hai củ cải nhỏ trên hành lang.
“Các con ngồi ở đây làm gì?”
Ông đi ngang qua Hùng Thôi và Hùng Xán, tùy ý hỏi: “Tới tìm Lâm Lâm à? Sao không vào?”
“Chú Lâm buổi sáng tốt lành.
” Hai củ cải nhỏ lễ phép chào hỏi, nói: “Lâm Lâm khoá cửa, chúng con không vào được.
”
“Khoá cửa?”
Lâm Trí Minh dừng bước, lấy điện thoại ra, nghiêm túc gõ bàn phím.
“Chú ơi, chú gọi điện thoại cho Lâm Lâm à?” Hùng Xán hỏi.
“Không phải.
” Lâm Trí Minh lắc đầu: “Chú đang tìm cách nấu một món ăn.
”
“Món gì ạ?”
“Thịt thỏ hầm củ cải.
”
Hùng Thôi và Hùng Xán: “?”
Hai bạn nhỏ á khẩu, cẩn thận hỏi: “Chú ơi, chú nghiêm túc chứ?”
“Lừa các con.
” Lâm Trí Minh tiếc nuối nhét điện thoại vào túi, “Các con gõ cửa nhiều hơn là được.
”
Hùng Xán: “Dạ.
”
Hai bạn nhỏ mới tới được vài phút, lần đầu tiên gõ cửa không nghe được phản hồi, nên muốn chờ một lúc sau rồi gõ tiếp, rốt cuộc Lâm thiếu gia tính tình rất xấu, nếu gõ cửa liên tiếp quấy rầy giấc ngủ của anh, khi anh tỉnh lại bọn họ chắc chắn sẽ bị mắng.
“Anh.
” Giang Ngộ cọ cọ vai Lâm Kiến Tịch, nhẹ giọng hỏi: “Muốn thức dậy không? Hùng Thôi và Hùng Xán tới tìm anh chơi.
”
“… Không muốn.
” Lâm Kiến Tịch mơ màng trả lời, vùi đầu vào chăn.
Ngày hôm qua hai người thức trắng đêm để tâm sự, cho đến khi phía chân trời xuất hiện vầng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bang-qua-cau-treo-nguy-hiem/1212629/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.