8.
Tôi đã cãi nhau rất lớn với anh trai.
Lòng bàn tay của anh tôi đặt trên trán tôi, cánh tay của tôi biến thành Phong Hỏa Luân (Vật cưỡi của Natra). Tuy nhiên, cánh tay của tôi quá ngắn và thậm chí còn không thể chạm vào tóc của anh ấy.
Tôi đột nhiên trở nên t/ức gi/ận hơn.
Anh tôi tự hào nói: “Nói nghe thử xem nào, có bao nhiêu con khỉ?”
"Rượu ngọc cung đình trừ đi một búa nhỏ là bao nhiêu? Trả lời không được thì chính là người Nhật Bản!"
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa, Lâm Sương Thiên, em phải gi*t anh! Em phải gi*t anh!"
Lưu Á và Văn Thấm sử/ng s/ốt tại chỗ, muốn nói chuyện nhưng lại không nói được lời nào.
[Đinh, ký chủ đã s/ỉ nh/ục nữ chính truyện ngược Lâm Hiểu Giác thành công, nhiệm vụ cốt truyện đã hoàn thành xuất sắc!]
Ngay khi âm thanh của hệ thống vang lên, anh trai tôi đã bỏ tay xuống, tôi tứ/c gi/ận đến mức dùng cùi chỏ đá/nh vào eo anh ấy.
Anh tôi khá vui vẻ, giả vờ đ/au đớ/n, xoa xoa đầu tôi rồi cười nói: “Anh sai rồi, đừng giận đừng giận, túi xách chữa bách bệ/nh, đi thôi, anh đưa em đi mua thoả thích.”
"Đi!"
Bỏ lại Lưu Á và Văn Thấm ở phía sau, anh ấy đưa tôi thẳng đến một trung tâm thương mại sang trọng mà kiếp trước tôi chưa từng mơ được đặt chân tới.
Tôi vui vẻ mua, mua, mua.
Khi tôi kịp phản ứng, tôi nhận ra anh ấy đã dễ dàng thao túng được tôi.
Tôi tứ/c gi/ận đến mức thúc cùi chỏ vào anh ấy lần nữa.
Vui mừng nhìn những chiếc túi mua sắm của chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/banh-bao-ngao-duong-tuan-long-dung-si/2242672/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.