-Chân cậu ổn chứ Kagami ?
-Ừ.
Huuyga nghe tên này trả lời mà tức không chịu được : kính ngữ đâu hết rồi ! Hazii, hắn nhớ Kuroko bé bỏng lễ phép quá đi !
-Sao gần đây cậu đi đâu mất tiêu vậy ? Kuroko bảo em ấy gọi điện hay đến nhà cũng không thấy cậu đâu. Hay nhỉ, chơi trò trốn tìm à ?
-Kuroko... Tuần sau em sẽ lại tới ! Chào !
-Ê.... Này !!
Nhìn Kagami dập máy mà Huuyga muốn biến ra nhân cách thứ hai đập tên đó một trận. Phận làm đàn anh như hắn có khác gì mấy tên cu li đâu chứ.
-Cậu gọi làm gì, tên đấy tự biết đường đến thôi.
Izuki cau mày nói.
Huuyga gào thét trong lòng : tại mấy cậu chứ ai ! Senpais đội khác thì hỏi thăm động viên đàn em, Senpais đội này chỉ mong em nó đừng đến nữa. Số tôi khổ quá mà :((
-.- -.- -.- -.- -.- -.- -.-
-Có mặt !
Mọi người nhìn Kagami quay lại đều vui mừng, nhất là Kuroko. Khi không liên lạc được với Kagami, cậu đã rất lo lắng. Tý nữa sau khi luyện tập xong, cậu phải hỏi vì sao Kagami không nghe máy mới được.
-Có mặt !
Rikko vui mừng quay sang nhìn :
-Teppei !
Kiyoshi nhìn xung quanh phòng tập một hồi, sau đó anh tiện thể kéo Huuyga bên cạnh, hỏi :
-Ê, Kuroko đâu rồi ?
-Ku..roko ?
Huuyga ngơ ngác.
-Đúng rồi, em trai của tôi ý !
-Kiyoshi - senpai..
-A, em đây rồi !
Kiyoshi vui mừng bế bổng Kuroko lên. Mọi người nhìn cảnh tượng trước mặt, nghệch mặt ra : Tình huống gì thế này ?!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/banh-xe-dinh-menh-allkuro/1335044/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.