Sau khi đến đê thượng điều tra qua, Đoan Mộc Ngưng vừa trở về liền bảo Phong Vô Uyên gọi Tinh Linh tộc trưởng đem đến một khối vải trắng cùng một khối than củi đen thùi lùi.
Phong Vô Uyên không biết bảo bối của hắn đang vẽ vẽ cái gì, nhưng cũng không có ngăn cản y, ngược lại để mặc y ở trong phòng, tự mình đi tìm Tinh Linh tộc trưởng thương thảo phương án giải quyết ma quỷ đằng sinh trưởng trên đê.
Ma quỷ đằng là loại thực vật đặc thù, trừ phi nhổ tận gốc sau đó thiêu hủy nó, bằng không thì vô phương.
Phong Vô Uyên đi ra ngoài, cái tay nhỏ bé đang cầm than củi đen thùi lùi của Đoan Mộc Ngưng bắt đầu vẽ ra cái trục bánh xe trên miếng vải trắng, chỉ cần có thứ này, Tinh Linh tộc về sau sẽ không xuất hiện thủy tai nữa.
Một mảnh rừng rậm xinh đẹp như vậy, y không hề muốn nó bị thủy tai hủy hoại chút nào, động vật trước khi chết lưu lại tàn niệm làm cho y rất xúc động.
……
Đến trưa, Phong Vô Uyên quay trở lại thụ ốc, vừa vào phòng liền thấy ngay đứa nhỏ bẩn hề hề đang ngồi trên bàn, bộ dáng bẩn bẩn đáng yêu của vật nhỏ làm cho hắn không nhịn được mà phì cười, hồng mâu toát lên tia sủng nịch nồng đậm.
“Nhóc con, chỉ mới qua có hai canh giờ, ngươi như thế nào lại biến thành bộ dáng này?” Đi đến ngồi xuống, Phong Vô Uyên đưa tay lau đi vết bẩn trên mặt Đoan Mộc Ngưng.
“Vô Uyên…..” Nâng mặt nhìn nam nhân vẫn còn lộ ra ý cười,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-bao-than-chuy-nhi/1558334/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.