Lật đật xách mông đi theo hai nhân vật chính phía trước, trong lòng Kiến Hoa bỗng nhiên dâng lên một cảm giác không đành lòng.
Thế quái nào mà ông anh của anh ta lại là trai thẳng? Trước giờ Minh Hào không lại gần nữ sắc trong năm mét chứ đừng nói là có người yêu.
Nhiều lần rủ anh ta đi quán bar để quẩy với các bé mỹ nhân thì anh ta cũng đi, nhưng chỉ ngồi im như khúc gỗ và không cho ai đụng vào người cả, nếu không thì lập tức sẽ phát điên như một con thú xổng chuồng.
Mới đầu Kiến Hoa nghĩ rằng anh mình bị mắc bệnh sạch sẽ nên không muốn đụng chạm vào những "cô vợ" của chung, sợ sẽ bị lây bệnh gì gì đó. Nhưng mà ngày qua ngày, tháng qua tháng Minh Hào vẫn không có nổi một người phụ nữ ở bên cạnh. Toàn một thân một mình đi làm rồi về nhà ngủ.
Đã không dưới một lần Kiến Hoa nghĩ rằng Minh Hào là gay, nếu không phải thế thì không lẽ Minh Hào không có nhu cầu sao?
Chuyện này không khả thi.
Nhìn bóng lưng mỏng manh mềm mại của người con gái xinh đẹp, Kiến Hoa khẽ chép miệng tiếc rẻ.
Ôi trời ơi, tưởng rằng là bình phong của Minh Hào nhưng nhìn thấy dáng vẻ cưng chiều của anh dành cho cô gái kia thì những ý định chinh phục của Kiến Hoa đột nhiên tan thành mây khói.
Nếu không phải người yêu thì anh còn dám đụng, chứ một khi Minh Hào đã khẳng định chủ quyền và danh phận của cô gái kia trong lòng mình thì có mười cái mạng ông đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-bao-yeu-anh-chua/317728/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.