Cô đang ăn ngon lành thấy anh không động đũa liền ngước lên nhìn anh, bất giác thấy anh cứ nhìn chằm chằm cô,làm cô khó hiểu lên tiếng.
-- Sao chú không ăn đi.
-- Chỉ là tôi có một thắc mắc.
-- Thắc mắc gì ?
-- Thường là khi gắp đồ ăn thì sẽ bỏ vào miệng ăn trước,còn em thì không như vậy.
-- Chuyện này có gì đâu thắc mắc,thì ai em cũng như vậy người lớn tuổi em luôn gắp trước cho họ rồi mới đến lượt mình.
-- Vậy là em chê tôi già sao ?
-- Cũng có lý em gọi là chú vậy là già rồi.
-- Em...
-- Haha đùa chú thôi đúng là người lớn tuổi thì em làm vậy,còn người bằng tuổi hay lớn vài tuổi là em muốn lịch sự với họ thôi.
-- Vậy sao ?
-- Chú không tin em sao ?
-- Em chê tôi già làm sao tôi dám tin.
-- Thôi chú ăn đi xem như thể hiện lòng hiếu kính nhé....!haha...
-- Em còn cười được sao ?
Anh nhíu mày hậm hực không thèm quan tâm đến cô, thấy hơi lố cô liền hắn giọng nghiêm chỉnh lên tiếng.
-- Được rồi chú đừng giận mà, chỉ vì em không muốn mất lịch sự thôi nên mới làm như vậy,chứ chú đâu có già đâu vẫn còn trẻ bân luôn.
-- Thiệt không đó.
-- Thiệt mà chú tin em đi.
-- Không thể tin được.
-- Ơ thế làm sao bây giờ ?
-- Tôi không biết.
Cô đắng đo suy nghĩ khi không lại đùa với một ông chú già khó tính, giờ thì hay rồi giận thiệt rồi, mặt mài cô âu lo suy nghĩ,anh thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-boi-nho-cua-tong-tai-luu-manh/375972/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.