Cung Linh năm nay tuy 32 tuổi, nhưng thoạt nhìn cũng bất quá 27-8. Tô Trạch Lạc 18 tuổi, có thể là vừa vào đại học, khí chất học sinh trung học còn chưa rút đi, nhưng cũng không khoa trương đến mức bị ngộ nhận thành học sinh trung học, Tô Trạch Lạc yên lặng tính tính, nếu cậu thật là nhi tử Cung Linh, này nam nhân hẳn là vài tuổi sinh chính mình?
"Đúng là trùng hợp, nhi tử tôi, lần đầu tiên gặp mặt, không tính đưa chút lễ vật gặp mặt?"
Cung Linh liếc mắt nam nhân một cái, không khách khí cãi lại.
"......"
Tô Trạch Lạc.
"Tiểu bộ dáng lớn lên thật ra rất không tồi, cầm mua kẹo ăn."
Nam nhân nghe Cung Linh nói cũng không phản bác, móc ra một cái thẻ đặt trước mặt Tô Trạch Lạc, cười hì hì nói.
Tô Trạch Lạc ngẩng đầu nhìn về phía Cung Linh —— Mẹ nó đây là tình huống gì?!
Nhưng người bên ngoài nhìn, đây là hướng gia trưởng xin chỉ thị —— Ba ba, có thể nhận sao?
"Nhận lấy đi."
Cung Linh làm lơ Tô Trạch Lạc nghi hoặc, nhàn nhạt nói.
Tô Trạch Lạc tuy rất muốn kéo cổ áo nam nhân mắng: Ai mẹ nó là nhi tử anh?!!! Cư nhiên chiếm tiện nghi!!!! Nhưng trên mặt vẫn thực nghe lời biệt biệt nữu nữu nhận thẻ, nhưng không mở miệng gọi người. Cúi đầu tiếp tục ăn.
"Không nghĩ tới hiền chất thẹn thùng như vậy a, tôi không quấy rầy."
Nam nhân nhìn một loạt động tác Tô Trạch Lạc, trong lòng mỉm cười, tránh ra.
"Đây là ai a? Không phải tình nhân cũ đi."
Đám người đi rồi, Tô Trạch Lạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-duong-xuan-vu-sa-lap/218147/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.