"Tô Trạch Lạc, cùng ăn cơm đi."
Mới vừa tan học, nữ sinh bên cạnh liền nói với Tô Trạch Lạc.
Nữ sinh này chính là nữ sinh trước đó vài ngày nói chuyện với Tô Trạch Lạc cùng đạo sư cùng nhau ăn cơm.
"Không được, hôm nay thúc thúc tới đón tôi."
Cung Linh hôm nay đã trở lại, hôm qua cố ý gọi điện thoại nói cho mình hôm nay trở về cùng hắn ăn cơm.
"Như vậy a, tôi có thể cùng hai người cùng ăn được không?" Nữ sinh thử hỏi.
"Chuyện này...... Hôm nay thúc thúc tôi mời khách, nhưng thúc thúc tôi không quá thích cùng người xa lạ cùng nhau ăn cơm." Tô Trạch Lạc khó xử.
Vậy được rồi, tái kiến.
Nữ sinh cũng không lại dây dưa, thực dứt khoát tránh đi.
Tô Trạch Lạc còn có chút hơi xấu hổ, nhân gia đều mở miệng còn cự tuyệt, dù sao cũng là một nữ hài tử, da mặt mỏng, hẳn là sẽ thực ngượng ngùng đi.
Chỉ là cùng Cung Linh tách ra vài ngày, thật sự không nghĩ mang theo bóng đèn a.
Tô Trạch Lạc trong lòng lung tung rối loạn mà rối rắm một phen, động tác trên tay lại một chút cũng không chậm trễ. Thu thập tốt liền ra khỏi phòng học.
Xe Cung Linh ngừng ở dưới lầu, Tô Trạch Lạc liếc mắt một cái liền thấy được. Hảo đi, dưới lầu tổng cộng có ba chiếc xe, xe Cung Linh là màu đen, hai chiếc bên cạnh đều là màu trắng.
"Anh đến khi nào?"
Tô Trạch Lạc mở cửa xe, ngồi vào ghế phụ, hỏi.
"Vừa đến không lâu." Cung Linh chờ cậu ngồi hải mới khởi động xe.
"Nhớ tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-duong-xuan-vu-sa-lap/218148/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.